ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 40

Xe này thuộc loại gi? Mấy giờ rồi? Cửa sổ của xe thùng đã bị dán
kín, ngoại trừ một dải hẹp dọc theo mép bên trên. Ngồi trên sàn xe
tôi không thể biết mình đang đi đâu, và tôi không dám nghểnh cổ để
nhìn ra ngoài cửa sổ. Dường như xe đã chạy khá lâu và không đi về
một nơi nào cụ thể. Tôi nhanh chóng mất ý niệm về không gian
hoặc thời gian. Nhưng những ngọn cây và trụ điện trôi lướt qua
khiến tôi cảm thấy mình vẫn còn đi loanh quanh trong vùng gần
nhà.

Nói chuyện đi. Mi phải nói chuyện với hắn. Nhưng làm sao?

Làm sao nói chuyện với một tên tội phạm? Những kẻ tội phạm không
đáng được kính trọng, cho nên có vẻ không phù hợp khi gọi hắn
bằng “ Sie ” như trong tiếng Đức dành cho người lạ hoặc những
người được tôn trọng. Thế là tôi quyết định dùng “ du” , một hình
thức xưng hô mà, cho đến giờ, chỉ dành riêng cho những người thân
với tôi.

Hết sức kỳ quặc, tôi mở miệng hỏi hắn mang giày cỡ nào. Tôi

còn nhớ điều đó do xem các chương trình ti vi như Aktenzeichen XY
ungelöst

[1]

. Ta phải miêu tả được chính xác hung thủ; thậm chí cả chi

tiết nhỏ nhất cũng quan trọng. Dĩ nhiên tôi không nhận được câu
trả lời. Thay vào đó, hắn ngắt lời bảo tôi im lặng thì sẽ được yên
thân. Cho đến hôm nay tôi cũng không biết làm thế nào mà mình
có đủ can đảm để bất chấp mệnh lệnh của hắn. Có lẽ do tôi chắc
mẩm rằng đằng nào mình cũng sẽ chết - chẳng còn gì tệ hơn.

“Ông có định xâm hại tôi không?” là câu hỏi tiếp theo của tôi.

Lần này tôi nhận được một câu trả lời. “Mày còn nhỏ lắm,” hắn

đáp. “Tao sẽ không bao giờ làm chuyện đó.” Rồi hắn lại gọi điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.