ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 46

đã cứu mạng tôi - và cũng nguy hiểm. Điều dường như nằm ngoài
sức tưởng tượng của tôi giờ đây đã trở thành một thực tế: tôi bị nhốt
trong căn hầm của một tên tội phạm và sẽ không được thả ra, ít
nhất trong hôm nay. Một làn sóng chấn động xuyên phá thế giới
của tôi, và thực tại chao đảo. Tôi chấp nhận chuyện đã xảy ra và, thay
vì kêu gào trước tình cảnh mới một cách tuyệt vọng và căm phẫn, tôi
đã chấp nhận. Người lớn chúng ta biết rằng mình phải nhượng bộ
mỗi khi phải chấp nhận một hoàn cảnh mà, trước đó, hoàn toàn
nằm ngoài sức tưởng tượng. Nền tảng mà ta tạo dựng tính cách đã
xuất hiện một vết nứt. Và thích nghi là phản ứng đúng đắn duy
nhất, vì nó đảm bảo cho ta tồn tại. Trẻ con hành xử theo bản năng
nhiều hơn. Tôi đã bị đe dọa và không kháng cự mà bắt đầu thích

ng như đang ở nhà - ít nhất trong một đêm.

Giờ đây ngẫm lại, tôi thấy thật là quái lạ vì sao nỗi kinh sợ lại lùi

bước trước những suy nghĩ đầy tính thực tiễn. Tôi đã hiểu quá nhanh
rằng lời van xin của tôi là vô bổ và có nói thêm nữa cũng chẳng vào
tai kẻ lạ mặt này. Tôi đã cảm nhận được bằng trực giác rằng mình
phải chấp nhận hoàn cảnh này để đi qua một đêm dài bất tận trong
căn hầm.

Khi tháo chiếc giường nệm rơm trên tường, hắn đã hỏi tôi cần

gì. Một tình huống thật phi lý, cứ như đang qua đêm trong một
khách sạn và để quên đồ dùng cá nhân. “Lược, bàn chải, kem đánh
răng và ly đánh răng. Hoặc một cái lọ đựng yaourt cũng được.” Tôi
đáp lại.

Hắn giải thích với tôi rằng hắn phải đến Vienna để mang một

tấm nệm về cho tôi từ căn hộ của hắn ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.