ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 78

về tâm thần và thể chất, cũng như trẻ em có ít quan hệ gia đình, sẽ
gặp nguy cơ cao trở thành nạn nhân của bọn tội phạm. Kế tiếp
trong bảng “xếp hạng” là những trẻ em như tôi vào buổi sáng ngày 2
tháng 3: tôi bị dọa, lo âu và mới khóc xong. Tôi cảm thấy bất an, tự
đi đến trường một mình lần đầu, và bước đi một cách miễn cưỡng.
Có lẽ hắn đã nhìn thấy điều đó. Có lẽ hắn đã nhận ra tôi cảm
thấy thật vô tích sự và ngay lập tức quyết định biến tôi thành nạn
nhân.

Ngày ấy ở trong căn hầm, tôi không có một manh mối gì để

hiểu tại sao số phận lại run rủi khiến mình trở thành nạn nhân nên
tôi bắt đầu tự than thân trách phận. Cuộc tranh cãi với mẹ tôi vào
buổi tối trước hôm tôi bị bắt cóc đã tái diễn không biết bao nhiêu
lần trong trí tôi. Tôi lo sợ trước ý nghĩ rằng vụ bắt cóc là sự trừng
phạt vì tôi là một đứa con gái hư, đã ra khỏi nhà mà không định làm
lành với mẹ. Tôi cứ đào xới mọi chuyện trong đầu mình. Tôi săm soi
quá khứ để tìm lại tất cả những lỗi lầm mà tôi đã phạm. Từng lời ăn
tiếng nói bất nhã. Mọi tình huống mà tôi đã không lịch sự, tử tế
hay dịu dàng. Ngày nay tôi đã biết rằng những nạn nhân thường tự
trách móc chính mình trước những tội ác người khác gây ra cho họ.
Nhưng hồi ấy cơn lốc xoáy ấy đã cuốn tôi đi không cách gì
cưỡng lại được.

Cái ánh sáng chói chang khiến tôi thao thức suốt những đêm

đầu tiên đã nhường chỗ cho bóng tối đen đặc như hũ nút. Đêm tối,
khi hắn tháo bóng đèn và bước ra, đóng cửa lại, tôi cảm thấy như
mình bị cắt lìa khỏi tất cả: mù lòa, điếc đặc ngoại trừ tiếng quạt
vẫn bền bỉ kêu rì rì, khiến tôi không còn có thể định vị chính mình
trong không gian hoặc đôi khi thậm chí không còn cảm giác gì nữa.
Các nhà tâm lý học gọi đây là trạng thái mất cảm giác. Bị cắt đứt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.