ÁC MỘNG 3096 NGÀY - Trang 98

thay thế cho gia đình và bạn bè. Mỗi ngày tôi mong chờ được gặp lại
các nhân vật, và quan sát họ có lẽ kỹ càng hơn bất kỳ khán giả
truyền hình nào. Mọi khía cạnh tương tác của họ, mọi mẩu đối
thoại, bất kể vụn vặt đến đâu, đều làm tôi mê mẩn và chú tâm. Tôi
phân tích từng chi tiết của bối cảnh phim mà đối với tôi chẳng
khác nào một cảnh quan tít tắp đến chân trời. Những nhân vật đó
là khung cửa duy nhất để tôi dõi mắt vào những căn nhà khác, và
đã được khắc họa một cách tinh tế đến độ tôi bắt đầu sớm có ảo
giác mình đã tiếp cận được với “đời thật”. Có lẽ đó cũng là một trong
những lý do mà về sau tôi cảm thấy các phim khoa học viễn tưởng
thật thú vị: Star Trek , Stargate , Trở về tương lai… bất kỳ thứ gì
liên quan đến không gian và du hành thời gian đều làm tôi say mê.
Các anh hùng trong những bộ phim ấy đã tung hoành để khám phá
những lãnh địa mới, những thiên hà chưa được biết. Và, khác với tôi,
họ có phương tiện kỹ thuật để chỉ cần bấm nút là thoát thân ra khỏi
những nơi chốn gian nguy và cảnh ngộ ngặt nghèo.

Vào một ngày mùa xuân mà tôi chỉ biết qua lịch, hắn mang một

cái radio xuống hầm. Trong bụng tôi nhảy cẫng lên vì vui sướng.
Một cái radio - quả đúng là một sự kết nối với đời thật! Tin tức,
những chương trình phát thanh quen thuộc buổi sáng mà tôi vẫn luôn
theo dõi trong bếp khi ăn sáng, âm nhạc - và có thể là một manh
mối nào đó rằng bố mẹ tôi vẫn chưa hề quên tôi.

“Dĩ nhiên, không thể nghe được đài Áo nào hết,” hắn vừa cắm

radio vào ổ điện vừa nói, chỉ một lời bâng quơ cũng đủ làm tiêu tan
mọi ảo tưởng của tôi. Thế nhưng tôi vẫn còn nghe nhạc được. Nhưng
khi xướng ngôn viên cất giọng thì tôi chẳng hiểu một từ nào cả. Hắn
đã chỉnh chiếc radio để tôi chỉ có thể nghe được các đài của Séc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.