ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 199

“Thấy rồi”, tôi nói với cô. “Anh cũng thấy đại úy Matthews bàn bạc về

cuộc điều tra với thám tử LaGuerta.”

Deborah nín thở. “Bọn họ đã nói những gì?”
Tôi vỗ lên cánh tay cô. “Anh nghĩ từng có lần nghe bố dùng một cách

diễn đạt rất màu mè có thể áp dụng cho trường hợp này. Ông ta đang
‘khoan cho cô ả một cái hậu môn mới’. Em biết câu này chứ?”

Cô em tôi có vẻ ngỡ ngàng, sau đó tỏ vẻ khoái trá. “Tuyệt lắm. Bây giờ,

em thực sự cần anh giúp, Dex.”

“Tất nhiên là đối nghịch lại với những gì anh đã làm chứ gì?”
“Em không biết anh nghĩ mình đã làm gì, nhưng như thế là chưa đủ.”
“Thật bất công quá, Deb. Và không tử tế nữa. Nói gì thì nói, lúc này em

đang có mặt tại hiện trường vụ án, và mặc đồng phục cảnh sát nữa. Hay em
thích những bộ cánh khêu gợi hơn?”

Cô em tôi rùng mình. “Ý em không phải là thế. Suốt từ đầu đến giờ, anh

vẫn đang giấu giếm điều gì đó, bây giờ em muốn biết nó.”

Trong giây lát, tôi chẳng biết phải nói gì, một cảm giác luôn thật khó

chịu. Tôi không ngờ cô em tôi lại có khả năng quan sát sắc sảo đến mức
này. “Tại sao, Deborah...”

“Nghe này, anh nghĩ em không biết những trò nịnh nọt cần được thực

hiện thế nào, có thể về chuyện ấy em không được tài năng bằng anh, nhưng
em biết tất cả bọn họ sắp có một quãng thời gian bận rộn che chắn cho cặp
mông của chính bọn họ. Điều đó có nghĩa là sẽ chẳng có ai thực hiện công
việc cảnh sát đúng nghĩa.”

“Ý em là em vừa nhìn ra cơ hội để tự làm ít nhiều việc đó ư? Hoan hô,

Deb.”

“Và cũng có nghĩa là em cần anh giúp hơn bao giờ hết.” Cô đưa một bàn

tay ra nắm chặt lấy tay tôi. “Làm ơn được không, Dexy?”

Tôi không biết điều gì làm mình bị sốc nhiều hơn, sự sắc sảo của Deb,

việc cô nắm tay tôi, hay cách cô dùng biệt danh “Dexy”. Tôi không còn
được nghe cô nhắc tới biệt danh ấy từ khi mười tuổi. Cho dù cô có chủ ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.