ÁC MỘNG TRONG ĐÊM - Trang 268

Một vũng máu nhỏ bắt đầu lan ra trên sàn, thứ máu hòa lẫn của cả hai

người, Brian và LaGuerta. Nó không quá lớn, không lan thật rộng, nhưng
tôi bật lùi ra xa nó, thứ chất lỏng khủng khiếp, trong tâm trạng rất gần với
sự hoảng loạn. Tôi chỉ lùi lại hai bước, rồi sau đó ngã nhào lên thứ gì đó
phát ra những âm thanh ú ớ hoàn toàn tương xứng với sự hoảng loạn của
chính mình.

Deborah. Tôi lột băng dính khỏi miệng cô.
“Chúa ơi, đau quá”, cô nói. “Vì Chúa hãy giúp em thoát khỏi thứ thối tha

này và thôi diễn trò như một gã tâm thần mắc dịch đi.”

Tôi nhìn xuống Deborah. Dải băng dính đã để lại một viền máu quanh

bên ngoài môi cô, thứ máu đỏ ghê sợ đã khiến tôi lùi vào đằng sau đôi mắt
mình, trở về với không gian trong quá khứ với Mẹ. Và cô nằm đó - hệt như
Mẹ. Giống như lần cuối cùng trước đó, với thứ không khí lạnh lẽo trong
container làm tóc gáy tôi dựng đứng lên và những hình bóng tối tăm đang
lầm rầm trò chuyện quanh chúng tôi. Giống hệt như lần trước trong bộ
dạng của cô nằm đó, bị buộc chặt bằng băng dính, nhìn chằm chằm, chờ
đợi như một thứ...

“Quỷ tha ma bắt anh đi”, cô nói. “Thôi nào, Dex. Tỉnh lại đi.”
Thế nhưng lần này tôi có một con dao, cô vẫn bất lực, lúc này tôi có thể

thay đổi mọi thứ, tôi có thể ...

“Dexter?”, Mẹ nói.
Ý tôi là Deborah. Tất nhiên ý tôi là thế. Không phải là Mẹ, người đã rời

bỏ chúng tôi, cũng tại một nơi giống hệt chỗ này, bỏ chúng tôi lại ở đây, nơi
chuyện đó đã bắt đầu và rất có thể bây giờ cuối cùng sẽ kết thúc, với sự
thúc giục thiêu đốt “cần - phải - làm - thế” chắc chắn đã sẵn sàng trên con
ngựa đen cao lớn của nó và phi nước đại dưới mặt trăng huyền diệu cùng
một nghìn giọng nói thân thuộc đang thì thầm, Làm điều đó đi... ngay bây
giờ... làm điều đó và mọi thứ có thể thay đổi... theo cách nó nên như thế...
trở lại với...

“Mẹ?”, ai đó nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.