ÁC NHÂN - Trang 116

giết không phải một gái điếm. Tuy cô ta đã giấu nhưng đó là một cô gái trẻ
yên ổn với công việc mời chào bảo hiểm nhân thọ. Một cô gái không phải
gái điếm nhưng giả làm gái điếm.

Trong căn phòng chật hẹp của khách sạn tình yêu, khi Hayashi khen:

“Người em mềm mại lắm”, Yoshino trong bộ đồ lót bèn uốn người ra trước
với vẻ tự mãn.

“Em từng tham gia câu lạc bộ thể dục dụng cụ mà, trước còn mềm mại

hơn nữa cơ. “

Xương sống nổi lằn trên làn da trắng. Chẳng thể ngờ rằng gương mặt

tươi cười quay về phía anh hôm ấy lại bị sát hại hai tháng sau đó.

* * *

Buổi sáng cùng ngày, ở vùng ngoại ô thành phố Nagasaki cách Fukuoka

khoảng một trăm cây số, bà của Shimizu Yuichi, bà Fusae, vừa chống đầu
gối đau nhức vừa cất vào tủ lạnh số rau mới mua từ xe bán rong đến cảng
cá mỗi tuần một lần.

Vì cà tím khá rẻ nên bà mua những mười quả về định muối nhưng giờ bà

mới nhớ ra là Yuichi không thích ăn cà muối, và chợt thấy hối hận.

Cứ nghĩ chỉ mất khoảng 1.000 yên nhưng tổng cộng hết đến 1.630 yên.

Mặc dù đã được bớt 30 yên nhưng số tiền còn trong chiếc ví mà bà cứ nghĩ
chưa cần phải ra bưu điện rút cho đến tuần sau khiến bà thấy lo lắng.

Hôm nay Fusae cũng có ý định đi xe buýt vào thăm chồng bà là Katsuji

đang nằm viện trong nội thành. Lúc bà đến, ông lạnh lùng nhưng không
đến thì lại than vãn nên bà nhất thiết phải đi. Đành rằng có bảo hiểm nên
ông được nằm viện miễn phí nhưng còn tiền xe buýt đi lại hằng ngày thì
không cách nào tiết kiệm được.

Từ bến xe buýt gần nhà đến trước ga Nagasaki mất 310 yên. Từ trước

nhà ga đổi xe đến viện lại thêm 180 yên nữa. Vị chi mỗi ngày bà mất 980
yên tiền đi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.