ÁC NHÂN - Trang 300

“Chị không thể trói buộc người kia chỉ vì cảm xúc của chị được đúng

không?”

Lời Tamayo nói khi nãy in xuống mặt đường cùng với dấu chân.
Một chiếc xe vẫn đang nổ máy dừng trong bãi đỗ xe rộng thênh thang.

Khí thải từ ống xả trắng như bông. Bình thường cô sẽ nhận ra ngay, nhưng
có lẽ do đang bấn loạn vì lời của Tamayo hoặc do chiếc xe bị lẫn với tuyết
xung quanh, Mitsuyo không nhận ra đó là xe cảnh sát cho đến khi băng qua
đường. Vừa nhận ra, đôi chân bỗng trở nên tê cứng, cô đứng chôn chân
ngay tại đó.

Cửa kính của cửa hàng tiện ích mờ đi vì sự chênh lệch nhiệt độ khiến cô

không nhìn thấy bên trong cửa hàng. Song bóng người có vẻ là cảnh sát
đứng bên quầy tính tiền đang chuyển động phía sau lớp kính mờ.

Ra rồi. Tay cảnh sát ra rồi.
Cô cố gắng cử động chân nhưng bàn chân tê cứng vẫn không di chuyển.
Đúng lúc của tự động mở ra Mitsuyo cuối cùng cũng cử động được đôi

chân. Vẫn có khoảng cách giữa cô và tay cảnh sát. Đúng lúc cô định quay
đầu lại. Có ai đó đập đập vào vai cô.

“Xin lỗi cô.”
Có giọng đàn ông bên tai.
Cô vẫn giữ nguyên tư thế đó ngoảnh lại thì nhìn thấy tay cảnh sát đứng

đó. Tuyết rơi lất phất trên chiếc mũ cảnh phục. Một tay cảnh sát trẻ, mũi đỏ
lên vì lạnh, hơi thở trắng phả ra như che đi gương mặt.

“Cô làm sao vậy?”
Tay cảnh sát trẻ cười với Mitsuyo. Có vẻ như từ một chỗ nào đó anh ta

đã nhìn thấy Mitsuyo đúng như chôn chân trên mặt đường.

“Không…”
Mitsuyo quay mặt, đoạn ngay lập tức bước đi. Đúng vào khoảnh khắc

đó, lông mày của tay cảnh sát đang tê cứng vì lạnh bỗng giật giật.

“Này, cô ơi. Cô có phải là Magome không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.