ÁC NHÂN THÀNH ĐÔI - Trang 1024

Gọi cháu rể, có phải quá sớm không?”

Bạch Chiêm lập tức nhìn Đổng Minh Dương càng thêm vừa mắt, hảo

cảm cũng lập tức tăng cao: “Sớm hay muộn thôi, gọi ta một tiếng Chỉ Cố là
được.”

”Tên chữ của ngươi?”

”Ừm, phụ thân đặt.”

Vậy hắn cũng không dám gọi, ít nhất hiện tại không thể, nhưng thấy

Bạch Chiêm biểu hiện thân cận cũng khiến hắn rất vui vẻ, đem chuyện
xưng hô bỏ qua một bên nói sang chuyện khác, “Đi thôi, ta cũng nên đi gặp
cha mẹ dập đầu tạ tội.”

Vẫn căn phòng kia, rõ ràng vẫn là những người đó, nhưng cảm giác đã

không còn ngột ngạt như trước, người cũng không còn căng thẳng cao độ,
trên mặt mang theo nụ cười thoải mái, nhìn người từ cửa tiến vào cũng đều
mang theo ý cười.

Đổng Minh Đức liền quỳ xuống trước cửa, bò tới trước giường, từng

cái từng cái dập đầu vang lên, nghe âm thanh cũng khiến người cảm thấy
đau,“Cha, nương, nhi tử vô dụng, nhi tử... nhi tử...”

Nghẹn ngào, trong lòng Đổng Minh Dương ngàn vạn lần trách cứ

chính mình, nhưng những chuyện hắn làm cho dù dập đầu cả ngàn lần cũng
không hết, nói thế nào thì chuyện hắn hạ độc hai vị lão nhân là sự thật, chỉ
bằng điểm này, hắn đã không có mặt mũi nào biện hộ cho mình.

Không bảo vệ được cha mẹ, là hắn vô năng.

”Không thể trách con,muốn trách, chỉ có thể trách chúng ta không

ngoan độc bằng lão đại.” lời nói lão gia tử có chút mỏi mệt, nhưng cũng
không thể phủ định rằng tâm trạng hiện tại của hắn rất vui mừng, trừ thê tử,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.