Nghĩ có thể rời khỏi nơi này, Trang Thư Tình lập tức có chút vui vẻ,
tuy rằng hiện tại Thư Hàn đã xuất phát, nhưng ở nơi này nàng thực không
thoải mái.
Bất quá, “Thanh Dương Tử, ngươi đi xem tình huống vài người bị
thương ngày hôm qua kia như thế nào, có xuất hiện những phản ứng khác
hay không, nếu có người miệng vết thương bị cảm nhiễm, đem phương
pháp này nói cho gia đình bọn họ biết.”
Thanh Dương Tử đang ngồi xổm quan sát cái hộp gỗ đựng thuốc và
dụng cụ trước mặt nàng, nghe thấy nàng nói như vậy vội đứng lên, đi tới
cửa lại lui về sau, “Trang tiểu thư, có thể giúp ta làm một cái hộp như vậy
được không? Dùng để đựng thuốc của ta, như vậy nhìn sẽ gọn hơn so với
việc gói lại như thế này.”
Thanh Dương Tử nhìn cái gói to mang theo người kia có chút ghét bỏ
khẩy khẩy, bên trong có mười loại túi nhỏ khác, nhưng không so được với
cái hộp gỗ này.
Trang Thư Tình sảng khoái gật đầu.
Thanh Dương Tử vui vẻ quay người đi, đến lúc về so với dự đoán thì
có chút chậm.
”Làm sao vậy?”
”Ân?”
Trang Thư Tình đứng dậy, “Ngươi thấy có họ có giống như bình
thường không.”
Thanh Dương Tử chà xát mặt, “Ta tự nhận mình không phải là người
lương thiện gì mấy, mặc dù sư phụ không phải thân thích của ta nhưng ta
thật sự rất kính trọngngười, khi người bị bệnh ta cam tâm tình nguyện chay