ÁC QUỶ TRÊN THIÊN ĐÀNG - Trang 21

qui một cách rõ ràng chính xác đến nỗi không những bạn bè sách vở mà cả
các sinh vật, sự vật, mộng mơ, sử biến, đền đài, phố xá, tên các nơi chốn,
các cuộc đi dạo, gặp gỡ, chuyện trò, mơ tưởng, chợt nghĩ, tất cả đều nổi
bật, đều gãy thành góc cạnh, thành vực, thành sóng, thành bóng, bộc lộ cho
tôi cái yếu tính và ý nghĩa của chúng trong một toàn thể hòa hợp và dễ
hiểu.
Nói về bạn bè, tôi chỉ cần nghĩ một lúc là đã gợi ra cả một đại đội hay một
đại đoàn. Chả cần phải khó nhọc, họ tự xếp thành hàng sâu rộng, ảnh
hưởng, lâu mau, gần xa, trọng lượng và mật độ tinh thần, và này khác. Khi
họ đứng vào vị trí tôi thấy như mình bay bổng trên không với cái tốc độ và
nhịp điệu của một thiên thần đãng trí, tuy nhiên giao tiếp lần lượt với từng
người một tại đúng cái điểm hoàng đới phải giao tiếp và đúng cái lúc, xấu
hay tốt, mà định mệnh đã an bài. Họ lố nhố hiện ra. Người thì liệm màn
sương, người thì chằm chằm như lính gác, người thì cứng nhắc như bóng
băng sơn, người thì úa héo như hoa mùa thu, người thì chạy về cõi tử,
người thì lăn trên bánh xe cao su như những kẻ say, người thì hì hục len lỏi
qua những mê lộ vô cùng tận, người thì đi giày trượt trên đầu bạn bè như
thể bọc trong ánh tuyết, người thì cử tạ nặng ngàn cân, người thì dính chặt
vào sách vở mà họ đang đào, người thì cố bay lên tuy chân bị xiềng xích,
nhưng tất cả đều sống động, đều có tên, đều được xếp loại, phân hạng theo
nhu cầu, nông sâu, sáng suốt, mùi vị, thân khí, hương thơm và nhịp mạch.
Có người bị treo như những hành tinh đỏ rực, có người như các tinh tú xa
tít lạnh lùng. Có người mọc mầm nhanh như chớp, như sao mới, đoạn tan
thành bụi, có người âm thầm đi, luôn luôn trong tầm gọi, như các vì sao tốt.
Có người đứng riêng ra, không phải kiêu kì nhưng như thể chờ được gọi
đến - như các nhà văn (Novalis, chẳng hạn) mà chỉ cái tên cũng đã đầy hứa
hẹn khiến người ta khoan dọc họ và chờ cho đến cái lúc lí tưởng kia nó
không bao giờ đến cả.
Còn Moricand, hắn không đóng một vai trò nào trong cái hỗn độn lấp lánh
này sao? Tôi không dám chắc. Hắn chỉ là một phần của bối cảnh, một hiện
tượng phù hợp với thời đại. Hiện giờ tôi còn mường tượng hắn lúc đó ngồi
yên không nhúc nhích. Len lén trong bóng tối chập chờn, lạnh lùng, xám

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.