ÁC QUỶ TRÊN THIÊN ĐÀNG - Trang 46

ngây thơ, lạc quan, dễ tin. Có lẽ tất cả những gì tôi đã thu thập được trong
những năm súc tích ở Pháp là phần nội tâm của mình vững mạnh và sâu sắc
hơn. Trước mắt của một người Âu, tôi là gì, chẳng qua chỉ là một anh
chàng Mỹ chính hiệu con nai, một anh chàng Mỹ phô trương cái Mỹ tính
của mình như một cái mụn lở. Thích hay không thích, tôi vẫn là một sản
phẩm của mảnh đất sung mãn này, một kẻ tin ở dồi dào thừa thãi, tin ở phép
màu. Nếu phải thiếu thốn cũng lỗi tại mình. Nếu phải buồn phải khổ, nếu
thua kém, nếu phạm tội, tôi không trách được ai mà tôi trách tôi. Những gì
anh tưởng có lẽ tôi học được ở nghiên cứu chiêm tinh đều là những gì tôi
đã học được ở đời. Tôi đã từng phạm những sai lầm mà một con người có
thể sai lầm và tôi đã phải trả. Do đó tôi phong phú hơn nhiều, khôn ngoan
hơn nhiều, sung sướng hơn nhiều, tôi dám nói thế, hơn là đi tìm tòi nghiên
cứu hay thụ giáo môn phái nào để biết phải làm sao tránh được các cạm bẫy
trên đường mình đi... Chiêm tinh nghiên cứu các tiềm lực, phải không? Tôi
không quan tâm đến con người tiềm tàng. Tôi quan tâm đến con người đã
thể hiện, đã thực hiện được những gì của tiềm thể của mình. Vả lại con
người tiềm tàng là gì? Nếu không phải là tổng số của tất cả những gì là
người? Nói theo cách khác là thần linh? Chắc anh nghĩ tôi đang đi tìm
Thượng đế? Không, Thượng đế sẵn có. Thế giới sẵn có. Con người sẵn có.
Chúng ta sẵn có. Thực tại đầy đủ, đó là Thượng đế - và người, và thế giới,
và tất cả những gì sẵn có, kể cả những gì không thể gọi tên. Tôi chủ trương
thực tại. Thực tại hơn, hơn nữa. Tôi là kẻ cuồng tín thực tại, nếu anh muốn
nói thế. Còn chiêm tinh là gì? Nó liên can gì đến thực tại? Hẳn nhiên là có.
Cũng như thiên văn, cũng như sinh học, cũng như toán học, cũng như âm
nhạc, cũng như văn chương; cũng như các con bò ngoài đồng, các cây hoa,
các cỏ dại, và đống phân giúp chúng hồi sinh. Trong trạng thái nào thì cái
nào đó quan trọng hơn các cái kia. Ta bảo cái này có giá trị, cái kia không.
Bất cứ cái gì cũng quan trọng, cũng có giá trị. Nếu quan niệm thế thì tôi sẵn
lòng chấp nhận khoa chiêm tinh của anh...”
Hắn nhún vai nói: “Anh lại giở chứng rồi”.
Tôi đáp: “Tôi biết. Hãy chịu khó nghe tôi nói. Rồi sẽ đến lượt anh...
Thường lâu lâu tôi lại nổi loạn, ngay với cả những gì tôi tin tưởng hết lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.