ADELINE BÊN SỢI DÂY ĐÀN - Trang 32

kẽ răng, vì thế sau mỗi lần ăn mọi người sẽ đánh răng súc miệng”. Da Woo
kiên nhẫn giải thích với Hiểu Tranh.

“Ồ, thì ra là như thế”. Cuối cùng thì Hiểu Tranh đã hiểu.

“Tóm lại, vẫn còn rất, rất nhiều thói quen mà cậu chưa biết. Cậu cứ từ từ

mà tìm hiểu. Nếu không sau này phạm phải điều cấm kỵ cũng không
biết…”. Da Woo vừa ăn vừa tươi cười giới thiệu cho Hiểu Tranh về các thói
quen của người Hàn Quốc.

Hiểu Tranh mỉm cười nhìn Da Woo. Cô ấy là một cô gái tốt bụng nhiệt

tình. Có một người bạn như thế này thật là hạnh phúc… Bỗng nhiên, nhà ăn
ồn ào hẳn lên. Hiểu Tranh tò mò nhìn lên.

Một đám nữ sinh vây quanh một góc nhà ăn, kèm theo đó là tiếng hét

với độ decibel siêu cao của họ:

“Chul Kang, đẹp trai quá…”.

“Hội trưởng, em yêu anh…”.

“Ôi, anh ấy cười rồi, mình ngất mất thôi…”.

… Hiểu Tranh nhìn mà trợn mắt há mồm, một lúc lâu sau, cô quay sang

hỏi Da Woo: “Có ngôi sao đến đây sao?”.

“Ha ha”. Da Woo cười rồi nháy mắt với cô: “Không có, nhưng cũng gần

như là thế. Đó là ngôi sao của trường chúng ta. Học sinh của trường không
ai là không biết anh ấy”.

“Pro vậy sao? Anh ấy là người như thế nào?” - Hiểu Tranh tò mò hỏi.

“Anh ấy tên là Shin Chul Kang, là hội trưởng hội âm nhạc của trường

chúng ta. Anh ấy chơi piano rất hay, đã từng đoạt nhiều giải thưởng tại các
cuộc thi lớn trong nước, hơn nữa còn từng tổ chức live show. Quan trọng
nhất là…”. Ánh mắt của Da Woo bỗng trở nên mơ mộng và ngọt ngào,
“Anh ấy rất đẹp trai, hơn nữa rất dịu dàng, thực sự rất dịu dàng. Cậu không
biết đâu, chỉ cần anh ấy cười, cậu sẽ có cảm giác dường như trái tim mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.