ADELINE BÊN SỢI DÂY ĐÀN - Trang 51

muốn đưa cô đến chính là nhà của giáo sư Hàn Âm Ái.

Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Chul Kang, cô mới nhận ra sự thất lễ của

mình, ngượng ngùng che miệng lại, cố gắng nói với anh bằng giọng nói thật
bình tĩnh: “Vì sao anh không nói cho em trước, làm em không có thời gian
chuẩn bị tư tưởng? Hơn nữa em cũng nên chuẩn bị chút quà, đây là phong
tục cơ bản nhất của Hàn Quốc…”.

Chul Kang mỉm cười dịu dàng, ngắt lời cô: “Hôm nay anh cũng mới biết

mà. Anh thấy gần đây tâm trạng của em không được tốt lắm nên muốn cho
em một điều bất ngờ. Anh đã chuẩn bị quà thay em rồi. Em không phải lo
đâu. Bây giờ em chỉ cần nghĩ sẽ nói gì khi gặp giáo sư Hàn là được”.

“Anh chuẩn bị quà thay em rồi ạ?”. Hiểu Tranh nghĩ một lúc rồi nói:

“Chiều nay anh xin nghỉ học là vì chuyện này?”.

Chul Kang mỉm cười.

Thực sự anh rất chu đáo, rất tỉ mỉ. Hiểu Tranh xúc động nói: “Thực sự

em không biết phải cảm ơn anh như thế nào”.

“Hình như em rất hay nói cảm ơn anh”. Chul Kang mỉm cười.

Hiểu Tranh mỉm cười thẹn thùng. Rất hay nói cảm ơn sao? Đó là bởi vì

anh thường xuyên giúp đỡ, quan tâm đến em. Mong rằng sau này em có thể
làm điều gì đó cho anh…

Chiếc xe đi chầm chậm rồi dừng lại trước một ngôi nhà màu trắng ở

ngoại ô. Ngôi nhà theo phong cách kiến trúc Baroque điển hình.

“Cậu chủ, đến nơi rồi”. Lái xe lễ phép nói.

Chul Kang bước xuống xe, sau đó nhanh chóng đi vòng qua xe, lịch sự

mở cửa cho Hiểu Tranh. Vì đây là lần đầu tiên được người khác mở cửa cho
thế này nên Hiểu Tranh có cảm giác mình giống như cô công chúa vậy.

Hiểu Tranh và Chul Kang ngắm nghía ngôi nhà trước mắt.

Đó là một ngôi nhà màu trắng hai tầng. Khu trống trước mắt được dùng

làm vườn hoa, trồng rất nhiều hoa cỏ, mấy bụi hồng trắng nở hoa rất đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.