AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 152

“Trời ạ, không biết còn chuyện gì nữa đây hả trời?”
Mẹ tôi rên rỉ nhưng lại không mất bình tĩnh, mà bắt đầu hỏi han hoàn cảnh

nhà chị ấy. Theo lời anh tôi kể thì chị ấy là con gái út trong số bốn đứa con của
một gia đình chỉ toàn con gái ở Cheonan. Chỉ trừ mỗi việc tốt nghiệp từ trường
nữ danh tiếng ra, còn lại toàn là những điều khiến mẹ tôi thất vọng. Bố mẹ đều
còn đủ nhưng gia đình chẳng khá giả gì. Hỏi hết điều này đến điều kia mới
biết, hóa ra việc nằm ở phòng chăm sóc đặc biệt trong bệnh viện cũng là nhờ
vào anh tôi. Hết thất vọng này đến thất vọng khác, hết phẫn nộ này đến phẫn
nộ khác, hình như càng lúc mẹ tôi lại càng không đủ tự tin để chia lìa anh tôi
và chị ấy. Khi chỉ còn tôi với mẹ, mẹ thắc mắc: “Không phải cứ bệnh viêm
phổi là sẽ biến chứng thành lao, đúng không?” Câu hỏi ấy như để tìm lấy một
cái cớ an ủi cho mình. Ngày đó, bệnh viêm phổi được coi là căn bệnh đáng sợ,
vì hầu hết đều biến chứng thành bệnh lao, mà bệnh lao là căn bệnh phổi bị coi
là phá hủy hoàn toàn.

Trong lúc bộn bề ấy, tôi chẳng có thời gian để đến trường cũ chào từ biệt,

mà cứ thế chuyển về Gaeseong.

Chỉ mất có mấy ngày, tôi đã nhận được giấy phép chuyển trường của Phòng

học vụ, họ tự chuyển trường cho tôi và tôi lại đi học bình thường ở trường cấp
ba nữ Hosudon.

Anh tôi cũng đã quá mệt mỏi với Seoul, còn chị ấy thì đã bình phục, ra viện

và đang nghỉ ở quê để tĩnh dưỡng.

Nhà mới của chúng tôi ở Gaeseong nằm ở chân đồi Nongbawi, thuộc

phường Namsan-dong. Hình như người lớn quyết định ở đó để tiện cho việc đi
lại thôn Parkjeok.

Nơi đó cũng cách trường học của tôi không xa lắm.
Buổi đầu đến trường, tôi đi cùng với mẹ. Trường nữ Hosudon nằm trên một

vùng đất cao với những phiến đá hoa cương trông thật uy nghiêm, cô giáo cũng
thật đoan trang, sân trường rất rộng và có nhiều bãi cỏ, vườn cây. Vừa lúc hoa
anh đào nở rộ nên trông ngôi trường thật giống như thiên đường của những vì
sao. Vậy mà chẳng hiểu sao tôi lại không có cảm giác rằng đây sẽ là ngôi
trường mà tôi sẽ đặt chân tới trong những ngày tháng sau này. Thậm chí, tôi
còn chẳng có ý nghĩ đây sẽ là trường của mình, chẳng có cả cảm giác gắn bó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.