AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 155

tiếp. Ban đầu, chúng tôi cùng sống chung ở ngôi nhà phường Namsan-dong
mới mua, nhưng rồi chú tôi lại tìm nhà để thuê và tách ra sống riêng. Việc
chuẩn bị cho đám cưới của anh tôi với cô gái mà anh lựa chọn đang được diễn
ra mau chóng, ngày cưới cũng đã được định đoạt.

Người mới sắp về, nếu cả vợ chồng chú út cũng sống cùng ở đấy thì sẽ rất

bất tiện, thế nên chú út đã chuyển đi trước. Mọi vốn liếng của chú cũng đổ vào
chợ đen nên lúc này chú tôi không muốn mất tiền vào việc mua nhà cửa.
Thường, những lúc trở về thôn Parkjeok là lúc chú tôi vừa mới thực hiện xong
trót lọt một phi vụ làm ăn nào đó nên tâm trạng của chú thường rất vui.

Với tôi, những ngày chú út về nhà là những ngày vui nhất. Chúng tôi thân

thiết với nhau hơn cả những đứa bạn cùng tuổi thân với bố của chúng. Tình
thân đó giống như tình cảm cha con bây giờ, không một chút ngại ngùng, có
lúc hờn dỗi như trẻ con nhưng có lúc lại nhõng nhẽo, đòi được chiều chuộng.
Nhiều lúc trong tôi còn có suy nghĩ nếu chú tôi có con thì chắc tôi sẽ không
được chiều như thế này và thoáng chút ghen tị thầm kín với cả đứa trẻ chưa
được sinh ra ấy.

Chú tôi có sở thích là câu cá. Chú không dùng cần câu mà lại câu bằng lưới.

Thế nên mỗi khi chú tôi mở cửa nhà kho ra và khoác tấm lưới lên vai, tôi lại
xách lấy cái giỏ đựng cá, tíu tít chạy theo sau. Phải mất hơn mười dặm mới đến
được hồ nước. Ngoài nơi đó ra, chúng tôi có thể thả lưới ở các đầm lầy hay con
suối. Dáng vẻ chú út hướng ra phía mặt nước đằng xa và quăng lưới thật mạnh
mới oai phong làm sao.

Tấm lưới ấy ở quê tôi người ta gọi là “lưới joengi”. Lúc được quăng ra, nó

sẽ bung thật rộng thành một vòng tròn to buông xuống làn nước rồi mới chỉm
nghỉm xuống dưới đáy hồ. Tấm lưới tròn được gắn những quả nặng xen kẽ
nhau với khoảng cách nhất định. Lũ cá ở dưới nước cứ thế bị hút sạch vào
trong vùng bao phủ của tấm lưới. Và rồi tấm lưới nặng trĩu được thu về từ từ
theo tay của chú tôi. Mỗi lần nhặt những con cá vảy sáng trắng lóa đang nhảy
tanh tách trong cái lưới ấy bỏ vào giỏ, tôi lại thấy vui sướng vô cùng như muốn
vỡ bung cả lồng ngực. Thỉnh thoảng, có lúc lưới bị vướng phải những cành củi
khô chết tiệt. Lúc đó, chú út phải lặn xuống và vất vả mãi mới gỡ được nó ra,
có khi còn bị rách cả lưới. Song điều đó họa hoằn lắm mới xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.