AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 226

Không chỉ mỗi chuyện đó. Hết ngày này qua ngày khác, họ sai bảo toàn

những chuyện vô lý. Đó là việc sao chép lại danh sách những phần tử phản
động trong số học sinh khoa Văn Lý, không biết ai đã làm ra danh sách ấy và
không hiểu tại sao lại phải sao chép hàng loạt tên người mà không biết họ là ai.
Người đứng đầu danh sách đó sau này là đại biểu quốc hội Son Do-sim. Hình
như khi ấy, anh ta đang học ở khoa Chính trị. Cũng có cái gọi là giờ học.
Nhưng chưa bao giờ tôi được trông thấy thầy giáo. Đến tận giờ học cuối cùng
cũng không thấy bóng dáng của thầy giáo đâu.

Chủ nhân của trường học là Mincheong. Cách thức học tập dân chủ theo Hội

học sinh dân chủ đồng minh là truyền tay nhau những bài học lịch sử của Đảng
cộng sản Xô-viết hay những lời chỉ dạy của thủ lĩnh Kim Il-sung đang chiếm
đầy mặt báo khi ấy, rồi cùng nhau tán dương và phải tỏ ra thật cuồng nhiệt.
Không có điều gì làm cho người ta kiệt sức bằng sự tán dương và sự cuồng
nhiệt chưa được bộc lộ hết mình. Tôi cảm nhận rõ mồn một luồng sinh khí
đang bốc hơi dần trong cơ thể.

Cùng là những lời chỉ dạy giống nhau, nhưng lần nào cũng phải duy trì được

cao trào hăng hái như lần đầu, và mỗi lần có lời chỉ dạy mới, chúng tôi lại lặp
đi lặp lại và phải thổi bùng lên ngọn lửa mới cho sự cuồng nhiệt ấy. Điều đó
sao có thể cơ chứ? Nếu có, thì cái đó đích thị là sự giả dối. Vị thủ lĩnh thích
những điều giả dối ấy thật khờ khạo. Nếu đến ý nghĩ này mà cũng không được
nghĩ nữa thì tôi đã chẳng thể làm được những việc đó.

Từ bé tôi đã ghét việc chuẩn bị bài. Ngay cả hồi học cấp ba, mỗi lần kỳ thi

tới, tôi không còn cách nào khác là phải ôn bài, còn chuẩn bị bài thì không bao
giờ. Độ tập trung của tôi cũng vô cùng yếu ớt. Tôi có một tật là chỉ để một tai
nghe, còn một tai thì bỏ mặc và để cuốn vào những quyển truyện tiểu thuyết
trong các giờ học không hứng thú. Cả với những môn học yêu thích, tôi cũng
vẫn không chuẩn bị bài, chỉ ngồi nghe giảng một cách say sưa và thỉnh thoảng
lại thả hồn suy nghĩ.

Nhưng nhờ những giây phút lơ đễnh đó, mà những tri thức mới mẻ cần phải

ghi nhớ ấy mới đến với tôi một cách xôn xao và tươi mới như những chú cá
cắn câu bất ngờ được giật lên vậy. Thế cho nên tôi không muốn tự dưng chuẩn
bị bài trước làm cho khoảng thời gian ấy thành thời gian ôn lại bài, giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.