AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 54

Mẹ tôi không gánh được nước nên chúng tôi phải mua nước của người bán

nước mỗi ngày một gánh; không chỉ mỗi nước ăn mà cả nước tắm, nước giặt,
tất cả đều trông cả vào hai cái thùng nước ấy. Điều mà tôi hay bị càu nhàu
nhất, ngoài cái luật lệ nhà ba phòng trong thời gian hơn một tháng ở Seoul, là
việc tiết kiệm nước. Nước rửa mặt không được đổ đi, mà phải để đấy để còn
rửa chân. Nước rửa chân cũng không được đổ đi mà phải để đấy để mà giặt giẻ
lau. Nước giặt giẻ lau cũng không được đổ đi mà cứ để nguyên đấy. Lát nữa
quét sân còn dùng để vẩy sân. Đại loại như vậy. Mặt ngõ trước cửa nhà chúng
tôi được mẹ gọi là sân và ngày nào mẹ cũng quét sân như để chì chiết những
người trong xóm hiểu rằng đến cái sân trước cửa nhà họ, họ cũng chẳng bao
giờ thèm quét. Lỡ chẳng may, chậu nước rửa mặt của tôi, mà mẹ vừa múc ra
vừa tiếc rẻ ấy, không đi được đến công đoạn cuối cùng đã bị đổ ào đi mất thì
lúc ấy thể nào mẹ chặc lưỡi tiếc rẻ như vừa mới bị mất món đồ cực kỳ quý giá
trong nhà vậy.

Chum đựng nước của chúng tôi được chôn ở dưới đất, chỗ góc quây làm bếp

gần cửa lớn. Người gánh nước sáng nào cũng tới từ tờ mờ sáng. Nhà chủ cũng
mua nước ăn của họ. Cái xó xỉnh chẳng bao giờ có tên trộm nào thèm lẻn vào,
mà có vào cũng chẳng có gì để trộm được ấy, không lúc nào được cài then. Vì
thế, người trong nhà chẳng bao giờ nghe thấy tiếng mở cửa và chỉ tỉnh giấc khi
nghe thấy tiếng nước trút ào ào vào chum. “Ào, ào” – hai âm thanh vang lên
của hai lần trút nước vào chum ấy khiến tôi cảm nhận được rõ mồn một sự
thiếu thốn không còn gì hơn thế một cách thật thảm hại. Hai thùng nước cho
cuộc sống một ngày. Cái sự tiết kiệm nước ấy ở nhà quê không thể nào hình
dung được.

Con suối lượn qua mảnh vườn, nơi có sân phòng khách và nhà xí, sau khi đã

vòng quanh hàng rào hoa đầu xuân ở sân sau nhà. Sân sau lại là đầu hồi của
nhà trong, nên vào mùa mưa, tiếng nước chảy ồ ạt nghe thật vui tai. Lúc bình
thường, tiếng nước lại chảy róc rách một cách khoan khoái, nghe như tiếng rì
rầm, thậm chí phải lắng tai mới nghe thấy được những âm thanh rí ra rí rách.
Song, chưa bao giờ nước bị tràn hay bị khô cạn cả. Vào mùa đông, chỉ có trên
bề mặt suối bị đóng băng, còn ở bên dưới, dòng nước vẫn chảy miệt mài.

Mặt băng hằn lên những hoa văn với đủ các hình vân kỳ lạ. Những lúc ấy,

nếu bất chấp giá rét, dùng tay bẻ gãy những ván băng với những hình thù kỳ lạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.