AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 81

thường. Một vị ngọt tinh túy hơn kẹo kéo chăng? Ăn mãi chẳng thấy đầy bụng
nên lại càng muốn ăn nữa.

Hôm ấy, đó lại là vị ngọt sau vài tháng trời mới được nếm nên lại càng cảm

thấy bồi hồi. Năm viên kẹo đã khiến những buổi chiều nặng trĩu và buồn chán
trở thành khoảng thời gian hồi hộp và ngọt ngào một cách bất tận. Mẹ đã
không phát hiện ra việc ngày nào cũng bị mất đi một jeon. Còn tôi thì cứ vài
ngày lại một lần chìa ra đồng năm jeon có khoét một cái lỗ ở giữa. Với năm
jeon, tôi đã có thể tận hưởng được những hương vị đa dạng hơn rất nhiều.

Chuyện xảy ra vào khoảng thời gian ấy. Lúc mẹ tôi đang ở nhà thì có một

người khách đến chơi. Đúng lúc trời bắt đầu nóng nên những ông bán kem
thường dạo qua dạo lại lên tận cả khu xóm trên dốc này một cách tấp nập.
Khách thấy áy náy vì đến nhà mà chẳng mua gì cả nên lúc nghe thấy tiếng rao
của ông bán kem, ông ấy liền đưa cho tôi đồng năm jeon, bảo ra mua kem về
đây. “Mua hết cơ à?” – Mẹ đã hỏi thế. Khách vừa lau mồ hôi vừa bảo: “Mình
cũng phải mỗi người làm một chiếc.” Mẹ tưởng tôi không cầm nổi những năm
chiếc kem, liền đưa cho cái nồi. Tôi cầm nồi, chạy vụt ra ngoài nhưng chẳng
thấy bóng dáng ông hàng kem đâu. Nghe như có tiếng rao ở đâu đó mà không
thật rõ lắm.

Như vậy không có nghĩa là bỏ qua cơ hội tốt như thế này. Tôi cầm cái nồi

chạy ra tận bến cuối của tàu điện.

Vì tôi biết ở bến cuối của tàu điện có cửa hàng bán kem rất lớn. Mua những

năm jeon nên được khuyến mại thêm một chiếc. Con đường leo dốc chẳng dễ
chút nào.

Những tia nắng chói chang rọi xuống gay gắt một cách không thương tiếc,

trong khi tôi đang hổn hà hổn hển lết lên cái cầu thang tầng tầng lớp lớp đến
phát ngấy.

Khi lên tới cửa nhà và tôi đứng lại thở dốc thì cũng là lúc những cây kem đã

tan hết, gần như chỉ còn lại những chiếc que và lớp nước sanh sánh bên trong
cái nồi. Khách vô cùng kinh ngạc, chặc lưỡi kêu lên: “Trời đất, sao cháu không
ăn đi chứ? Ai lại để chảy hết thành nước một đống thế kia mà đem về đây?”
Trước những lời tỏ vẻ đáng tiếc của khách, mẹ tôi đã đáp lại chắc như đinh
đóng cột: “Cháu nhà tôi thật thà lắm.” Ôi! Đứa con gái mà mẹ lúc nào cũng tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.