AI ĐÃ ĂN HẾT NHỮNG CÂY SING-A NGÀY ẤY - Trang 94

33 Mặc áo gấm và trở về quê hương. Câu nói ví sự trở về quê sau khi đã
thành đạt ở xứ khác.

Chẳng nhớ đôi giày trượt tuyết ấy có làm cho lũ bạn ở nhà quê ghen tị hay

hào hứng đến đâu, chỉ nhớ rằng hôm đó đã trở thành một màn trình diễn ngoạn
mục.

Mùa đông ngày ấy lạnh hơn bây giờ rất nhiều. Ngay ngày hôm sau, tôi đã

mang đôi giày ra ngoài thửa ruộng đang đóng băng trơn nhẵn. Trước ánh mắt
lộ rõ vẻ hiếu kỳ của những đứa bạn đang trượt trên những tấm ván, tôi đã xỏ
giày rồi thắt dây lại, nhưng chỉ có thể làm được đến đó, còn không có lý nào
mà tự dưng tôi lại có thể trượt được. Đứng lên rồi lại ngã xuống, tôi đã chỉ có
thể lặp đi lặp lại cái việc đứng lên, ngã xuống. Bộ dạng cố gắng tập trung vào
môn thể thao không được trời phú cho ấy, cộng thêm nỗi ám ảnh rằng phải cho
lũ bạn thấy tài năng bẩm sinh của tôi lúc đó mới thật thảm hại làm sao, đến
mức bọn trẻ không thể không bật cười. May sao, lúc đó ông tôi ở trong phòng
khách nhìn ra và đã mau chóng giúp tôi thoát khỏi màn trình diễn trượt tuyết
giống như cơn ác mộng ấy.

Thửa ruộng ấy không phải của nhà chúng tôi, nhưng nó lại nằm ở khoảng

giữa của con đường xe bò thông với cửa Đông và con suối gần nhà chúng tôi.
Từ bao giờ, ông nội đã cho gắn miếng kính nhỏ thay cho lớp giấy dán
changhoji

*

và tìm thú vui bằng cách nhìn ra bên ngoài đó. Ông đã trông thấy

bộ dạng quái gở của tôi và đã gọi um nhà dưới lên, cáu gắt ầm ĩ, bắt người
trong nhà lập tức ra ngoài tóm tôi vào nhà. Chẳng thèm hỏi đầu đuôi thế nào,
ông bất ngờ vớ lấy cái tẩu thuốc dài ngoẵng và nhằm trúng đỉnh đầu của tôi mà
giáng thật mạnh, vừa giáng vừa cáu gắt om sòm: “Con gái con lứa bôi xấu
dòng tộc vừa vừa thôi chứ.
34 Loại giấy mỏng, màu vàng nhạt, dùng để dán cửa sổ và cửa ra vào của
những ngôi nhà truyền thống của Hàn Quốc.

Định bắt chước thầy cúng trên núi Deokmul nhảy lên dao phay để múa à?”

Tôi vừa đau như có lửa bốc trên đỉnh đầu, lại vừa buồn cười không sao nhịn
nổi. Lúc đó, tôi thấy mình thật hỗn hào bởi đã coi thường ông nội, người
không thể hiểu nổi giày trượt tuyết là cái gì và khả năng tưởng tượng chỉ có thể
hạn chế trong điệu nhảy trên dao phay của các mudang trên núi Deokmul mà
thôi. Nhưng kể từ sau đó, và đến tận bây giờ, tôi chẳng hề xỏ lại và cũng chưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.