AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 306

Cô hối hận về câu hỏi ngay sau khi cô thốt ra. Đây không phải là lúc để
thảo luận về quá khứ của anh ấy khi họ thậm chí còn chưa thảo luận về
những gì họ sẽ làm về tương lai của họ. Và có vẻ như anh ấy vẫn chưa bình
tĩnh lại.

Anh không nhìn cô, nhưng anh nói, “Không – không phải.”

Cô đã không mong đợi để nghe anh xác nhận điều đó. “Anh đã từng à?”

“Phải.”

“Tại sao anh không cố gắng thuyết phục em về điều đó?”

“Em thấy nó thật buồn cười khi anh có thể đã sống một cuộc sống như
vậy à?”

“Như một cướp biển ư, Richard?” Sau đó, cô nói để bào chữa cho mình,
“Em không thấy buồn cười khi anh có thể là cướp biển, em chỉ đơn giản là
không tin rằng những tên cướp biển vẫn còn tồn tại. Anh có biết đây là thế
kỷ nào không?”

Anh liếc nhìn cô. Một nụ cười nửa miệng nở trên môi. Có phải cô vừa
phá vỡ bức tường giận dữ đó không nhỉ?

“Anh có cảm giác em đang nghĩ đến những con quái vật ăn thịt người
khát máu. Em nói đúng, họ đã sống ở một thời đại khác. Để anh kể cho em
nghe về thuyền trưởng của anh, Nathan Brooks. Ông ấy là cha của Gabby
và là một người đàn ông tốt bụng - người đã từng là một tên cướp biển.”

Cô nhanh chóng bị cuốn hút, lắng nghe anh nói, và quan sát cách mắt
anh sáng lên khi anh kể về cuộc phiêu lưu của mình trên tàu The Crusty
Jewel
. Anh kể với cô rằng anh đã gặp Ohr như thế nào, và sau đó là Nathan
và những người còn lại trong thủy thủ đoàn của anh, giờ đây họ như một
gia đình như thế nào đối với anh. Đúng, họ đã tự gọi mình là hải tặc một
cách lãng mạn, nhưng họ cũng là những kẻ săn kho báu.

“Đó luôn là niềm đam mê thực sự của Nathan và những gì chúng tôi đã
dành ít nhất một nửa thời gian của mình để làm, săn lùng kho báu cướp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.