AI ĐÓ HOÀN HẢO - Trang 354

mua chúng nữa! Năm này qua năm khác các nhà cung cấp của ta xuất hiện
với một chiếc bình mà họ biết ta sẽ muốn, và ta phải từ chối họ hết lần này
đến lần khác.”

“Ông có nhận ra điều đó nghe thảm hại như thế nào không?” Richard
hỏi. “Và điều đó khiến ông ngu ngốc đến mức nào khi ông đặt giá trị vào
những vật cứng, lạnh hơn là những con người trong cuộc sống của ông?”

“Đừng phán xét ta, chàng trai,” Milton gầm gừ. “Đó là lỗi của mẹ mày!
Những món nợ của bà ta, nợ của cha mẹ bà ta. Và trên hết, bà ta đã gán
ghép ta với mày! Nhưng mày đã được đặt lên bàn cân và sửa chữa sự bất
công đó. Mày sẽ làm cho gia đình này thịnh vượng trở lại. Và bây giờ hãy
nhìn những gì mày đã làm, đồ vô ơn.”

“Ông thậm chí không phải là cha đẻ của tôi, phải không?”

“Ta đã nuôi dạy mày, phải không?” Milton nói một cách phòng thủ.

“Điều đó không câu trả lời. Nhưng ông đã gọi việc ông nuôi tôi lớn lên
là cuộc sống ư? Nếu tôi không phải là của ông, tôi thà rằng ông ném tôi đi,
ngay cả cho một người nông dân nghèo khổ nhất. Bất kỳ cuộc sống nào
khác sẽ tốt hơn cuộc sống mà tôi đã có ở đây với ông.”

“Đó là điều đáng lẽ ta phải làm! Tất nhiên mày không phải là con ta. Bà
ta không thể chờ đợi để ném điều đó vào mặt ta ngay khi bà ta trở về từ
London, hoặc nói cho ta biết bà ta đã là con điếm với ai để đảm bảo điều
đó. Bà ta bật cười khi thú nhận rằng có rất nhiều đàn ông, bà ta không biết
cha đẻ mày là ai. Mày không thể tưởng tượng được ta đã ghét bà ta đến
mức nào”.

“Và cả tôi nữa,” Richard nói.

“Đúng! Cả mày.”

“Tôi e rằng đó không phải là tất cả,” Charles nói từ ngưỡng cửa phía sau
họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.