AI LÀ AI CỦA AI - Trang 369

Mẹ…" Cô cười, nói: "Tôi gọi bà là mẹ, người bà thấy có lỗi tại sao không
phải là tôi?"

Bà Trịnh không hiểu Viên Hỷ và mẹ cô có chuyện gì, hiện giờ bà chỉ cầu

xin Viên Hỷ cứu con gái bà, thế là lại chồm đến, khóc lóc van xin: "Hai bác
biết bắt cháu hy sinh đứa con là không công bằng, nhưng hai bác không
còn cách nào khác, đứa trẻ sau này cháu vẫn có cơ hội, nhưng Ella không
sống lại được nữa. Nó không đợi được đến khi cháu sinh con."

Bộ Hoài Vũ đưa cánh tay ra chặn bà Trịnh lại, không để bà đụng đến

Viên Hỷ. Tay kia ôm eo Viên Hỷ, sợ cô gục ngã. Viên Hỷ cúi đầu nhìn mẹ
Ella, khẽ cười: "Bác bảo tôi cứu con gái bác, Ella?"

Bà Trịnh vội vàng gật đầu.
Viên Hỷ nửa cười nửa không: "Nhưng tôi và chị ta cũng chưa chắc hợp

nhau, dù sao chúng tôi chỉ là chị em cùng mẹ thôi."

"Xin cháu hãy đi kiểm tra thử, cho dù là một tia hy vọng chúng tôi cũng

không bỏ cuộc."

Viên Hỷ đột ngột cười lớn, rồi quay sang nhìn mẹ, chỉ vào bà và nói với

bà Trịnh: "Bà ấy còn có một thằng con trai, cùng cha với con gái bác đấy,
bác có thể bảo anh ta đi kiểm tra thử xem sao."

Ông Trịnh sắc mặt nặng nề, nói: "Thanh Trác không ổn, nó không có

năng lực hành vi dân sự, cho dù có hợp thì người ta cũng sẽ không đồng ý
cho phẫu thuật."

Viên Hỷ cười cười, ánh mắt lướt qua mẹ, bà Trịnh - cuối cùng dừng lại ở

bà Trịnh, khẽ hỏi: "Tôi sẽ không đi, không kiểm tra thử gì cả, cũng sẽ
không hiến thận cho chị ta. Còn nữa, bác có thể hỏi chị ta, Ella con gái bác,
xem chị ta có còn mặt mũi nào cần quả thận này của tôi hay không."

Bà Trịnh kinh ngạc nhìn Viên Hỷ, không rõ ý cô.
Viên Hỷ quay sang Bộ Hoài Vũ, như thể đã cạn mọi sức lực, rã rời nói:

"Đưa em đến bệnh viện, em sợ con chúng ta không chịu nổi những kẻ trơ
trẽn ở đây, chúng ta đi bệnh viện nhé?" Rồi mắt tối sầm, cô đã mất đi ý
thức…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.