AI LÀ AI CỦA AI - Trang 7

quấy rối tôi nên bây giờ bồi thường đi, mua luôn cho tôi chiếc này nhé!"

Viên Hỷ không hiểu, "Tôi mua chiếc của anh để làm gì?"
Trương Hằng cười, "Tặng cho tôi, không thì sao gọi là bồi thường được."
Viên Hỷ dừng bước, có vẻ nghĩ ngợi gì đó, sau đó xoay người lại hỏi với

vẻ đứng đắn, "Bộ tôi giống người có tiền lắm à?"

Trương Hằng quan sát cô mấy lượt từ trên xuống dưới, rồi chép miệng

lắc đầu.

Viên Hỷ đột ngột sờ sờ đầu mình, dí sát lại gần anh hỏi, "Nhìn xem, trên

trán tôi có viết chữ gì không?"

Trương Hằng nghệch ra, "Không có chữ."
Viên Hỷ lại chăm chú nhìn vào trán Trương Hằng, cười nhạo, "Tôi cứ

tưởng trên trán mình viết hai chữ ‘đần độn’ chứ, thì ra là không có, mà là
viết trên trán anh kìa!"

Nhân viên bán hàng "phụt" một tiếng phì cười, Trương Hằng lúc này mới

vỡ lẽ, tức giận đùng đùng gào lên với Viên Hỷ, "Cái cô kia, dám giở trò với
tôi hả?"

Viên Hỷ đã đi xa rồi.
Buổi tối lúc Bì Hối trở về, Viên Hỷ đang nằm dật dựa trên ghế salon xem

phim, một kiểu phim mì ăn liền, tuy không thể nói là hay nhưng chí ít cũng
có thể xem cho qua thời gian, trên màn hình một cô gái đang "sụt sịt" khóc,
tuy khóc rất bi thương nhưng hình tượng vẫn hoàn mỹ, chỉ có từng giọt
từng giọt nước mắt to như những hạt pha lê rỏ theo gò má trắng nõn lăn
xuống, chưa hề thấy một loại dịch thể nào khác có thành phần giống như
nước mắt thế này, thì ra, khóc lóc cũng có thể xinh đẹp được đến vậy.

Viên Hỷ đang gặm dở táo, thấy Bì Hối bước vào liền gọi, "Mau lại đây

học hỏi này, khóc cũng cần có kỹ thuật cơ đấy."

Bì Hối cười, sập mạnh cửa lại rồi ngồi xuống cạnh Viên Hỷ, cướp lấy

quả táo trong tay cô ra rồi vứt trở lại vào rổ, sau đó lại lồng tay mình vào
tay Viên Hỷ, cười hi hi mà rằng, "Sưởi ấm tay cho tớ với, ngoài kia lạnh
quá, sắp chết cóng rồi đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.