AI LÀ CỦA AI - Trang 302

một bên, cùng Phương Di nhàn hạ ngồi ngây ngốc một bên vừa cắn hạt dưa
thưởng thức vừa làm ra vẻ mình vô can NG — cũng không thể trách cô vô
tình vô nghĩa, thật sự là cô đạo hạnh quá nhỏ bé, nên càng giúp càng rách
việc.

Lương Thụ Di không thể nghĩ tới một cô gái thoạt nhìn có vẻ gầy còm

nhỏ bé thế mà có thể đối phó với mình, mấy cái đại chiêu vừa vung xuống
dưới chẳng những không thoát khỏi cô, còn bị cô kiềm chế, rõ ràng đã
muốn hung hăng lúm lấy cô, vậy mà thoắt cái cô lại không biết sử dụng
chiêu gì mà hóa giải được, thật kỳ lạ. Lương Thụ Di khẽ cắn môi, năm ngón
tay dùng một chút lực, xoay trụ của cánh tay cô, ý đồ muốn chế ngự cô.

Đầu vai truyền đến một cơn đau khiến Triêu Huy nhận thấy được chiêu

nguy hiểm tiếp theo, bất giác hai chân trụ vững, tay trái chụp ra sau, bắt
được cánh tay của Lương Thụ Di.

Không xong rồi! Lương Thụ Di vừa mới động thủ, cả người đã bị ném

mạnh xuống đất…

Triêu Huy lập tức lui vài bước, xoa bả vai mình, há miệng thở dốc. Suýt

chút nữa thì bị trật khớp, thật là nguy hiểm a.

Lương Thụ Di ôm hận đứng lên, vẫn còn muốn tiếp tục phân cao thấp,

Thọ Thọ lại dũng mãnh phốc một cái, hướng về phía cô nàng vừa sủa vừa
cắn, làm cho cô không kịp ngăn cản. (Phong Vũ: Thọ Thọ vô địch cẩu sực
ta tới đây)

Chu Vệ chạy tới, vội vàng giật Thọ Thọ, kêu nó dừng lại, nhưng Thọ

Thọ vẫn hướng về phía Lương Thụ Di hung hăng sủa to, sủa đến mức lão
Lương cũng phải lo lắng.

“Không có việc gì chứ?” Chu Vệ lo lắng nhìn về phía Triêu Huy, “Tay

em…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.