AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 306

tôi chỉ là một giáo viên phụ trách sinh hoạt quèn, có quyền gì mà lên
tiếng.

Anh ta vẫn không bỏ cuộc. “Thật sự không có cách nào sao?”

“Thật sự không có cách nào, trừ phi trường mầm non là do nhà

em mở thì em mới lên tiếng được, còn bây giờ, chỉ có hiệu trưởng
mới nói được thôi.”

Chu Nhất Minh nhíu mày, tức giận cực độ. “Mẹ kiếp, lên mẫu

giáo mà cũng vất vả như thế à? Thôi được, không cần học mẫu
giáo nữa, càng đỡ tốn kém.”

Chu Nhất Minh miệng nói vậy nhưng đứa bé, con chiến hữu của

anh ta không thể không đi học. Hai ngày sau, anh ta lại chạy đến
trường thực nghiệm, lần này không đến tìm tôi mà là tìm hiệu
trưởng. Tên tiểu tử này không biết thần thông quảng đại cỡ nào mà
quen được đường dây lãnh đạo nào đó trên Sở Giáo dục của thành
phố, khiến hiệu trưởng vừa nhìn thấy tờ giấy giới thiệu đã gật
đầu ngay.

Tôi vô cùng ngạc nhiên. “Chu Nhất Minh, anh được đấy, trực

tiếp để cấp lãnh đạo ra mặt. Sao anh tìm ra được cửa đó?”

“Ai bảo em vô dụng, anh trai đành phải nghĩ cách đi cửa khác. Anh

phải nhờ đến đại đội trưởng của bọn anh đấy, may mà bạn học của
em họ vợ anh ấy là con dâu của vị lãnh đạo đó, cho nên anh đã nhờ
bọn họ thu xếp hộ.”

Bình thường trong đơn vị, Chu Nhất Minh quan hệ cũng không

tồi, lãnh đạo và đồng nghiệp đều yêu quý anh ta. Nhưng từ trước
tới giờ anh ta chưa từng nhờ cậy lãnh đạo việc gì, đây là lần đầu
tiên. Anh ta là người nhiệt tình nhưng đây không phải là việc nhỏ, có
thể “thuận nước dong buồm” nhờ cậy mà giúp đỡ dễ dàng được. Thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.