AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 342

Cả ngày tôi chưa được gặp Chu Nhất Minh nên đương nhiên

không nỡ cúp máy ngay, liền trốn ra một góc thì thầm mật ngọt.

“Anh có nhớ em không?”

“Đương nhiên là nhớ rồi.”

“Nhớ nhiều không?”

Anh ấy ba hoa chích chòe: “Nói yêu cầu của em xem, em muốn

nhớ bao nhiêu anh trai sẽ nhớ bấy nhiêu, nhất định sẽ kiên quyết
phối hợp từ đầu đến cuối.”

Tôi trách yêu: “Mồm mép láu lỉnh!”

Cúp máy chưa được bao lâu, anh ấy lại gửi tin nhắn: “Dự báo

thời tiết, hôm nay từ sáng sớm đến trưa đôi lúc nhớ em, buổi
chiều chuyển nhớ dữ dội, do đó dự báo tâm trạng sẽ giảm đi năm độ,
chịu ảnh hưởng của áp suất thấp kéo dài, dự báo tình trạng này còn
kéo dài cho đến khi gặp được em.”

Tin nhắn này khiến tận đáy lòng tôi cũng cảm thấy ngọt ngào,

ngọt ngào đến mức đôi môi nhếch lên cười đầy ẩn ý.

Bữa cơm đó tôi ăn mà tâm hồn cứ để đâu đâu. Ăn xong, mọi

người nói đi hát karaoke, tôi không muốn đi nhưng không chống lại
được bọn họ người đông thế mạnh, nhất định kéo tôi đi bằng được.
Ngồi đến mười giờ thì tôi nhất định đòi về, tôi muốn đi gặp Chu
Nhất Minh, đợi anh ấy một lát nữa sẽ tan làm. Tôi cũng rất nhớ
anh ấy, rất nhớ, rất nhớ!

Trước đó chúng tôi đã liên lạc, hẹn gặp nhau ở đầu phố đi bộ.

Tôi tiện đường mua cho Chu Nhất Minh một túi bánh bao nhân thịt
Hoa Ký mà anh ấy rất thích để ăn đêm. Vừa gặp đã thấy trên tay
anh ấy cũng cầm một túi nhãn hiệu KFC, không cần hỏi cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.