AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 343

biết đó nhất định là món cánh gà nướng mà tôi thích ăn. Khi trao
cho nhau túi đồ ăn, cả hai cùng cười, nụ cười ngọt ngào xuất phát từ
sâu thẳm trái tim.

Tìm một cái ghế bên bồn hoa ở đầu phố đi bộ rồi cùng ngồi

xuống, chúng tôi cùng ăn bánh bao và cánh nướng. Tôi tước phần
thịt ngon nhất ở cánh, đưa cho anh ấy ăn. Anh ấy đút nhân thịt
thơm ngon của bánh bao vào miệng tôi. Hai đứa miệng bóng nhẫy
dầu mỡ, trong lòng ngập tràn hạnh phúc.

Đang ăn đột nhiên tôi nhớ ra. “Chu Nhất Minh, hình như anh

vẫn chưa nói câu “anh yêu mến em”.”

“Hey, cần gì phải nói, em biết là được rồi.”

“Không được, biết là chuyện của biết, nói vẫn phải nói.”

“Em tha cho anh được không? Mấy câu hoa mỹ đó anh trai

không thốt ra được.”

Tôi vẫn không chịu: “Không được, không được, anh nhất định

phải nói! Mau nói đi, nói anh yêu mến em đi! Nói to một chút, em
muốn nghe rõ.”

Chu Nhất Minh làm ra vẻ kiên cường: “Không nói, có đánh chết

anh trai cũng không nói!”

Tôi lập tức véo tay Chu Nhất Minh, cười đùa, nói: “Anh có nói

không thì bảo! Không nói em véo chết anh!”

“Ai da, em đánh thật à?! Kề cận với cái chết, anh trai chỉ có thể

không giữ khí tiết thôi, anh nói, anh nói!”

Tuy miệng nói đồng ý nhưng anh ấy cứ đằng hắng mãi, không

thốt được nên lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.