AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 49

5.

Hẹn với Đới Thời Phi bảy giờ ba mươi gặp nhau ở rạp chiếu phim,

đúng bảy giờ tôi đã chuẩn bị xong xuôi và bắt đầu xuất phát.

Rạp chiếu phim cách nhà tôi không xa lắm, trước đây tôi cũng

thường vinh dự được mời, không phải mất tiền mua vé. Bởi vì Chu
Nhất Minh có một người bạn cùng lớp làm ở rạp nên hay được tặng
vé. Gặp phải bộ phim nào ăn khách khó mua vé, anh bạn đó lại trực
tiếp ra đưa Chu Nhất Minh vào, thậm chí chẳng cần vé. Nhờ có
“cây cao bóng cả” như thế nên hai năm nay, tôi hay được đi xem
phim miễn phí với Chu Nhất Minh. Điền Tịnh cũng thường xuyên
được xem ké.

Tôi đến cổng rạp là bảy giờ hai mươi lăm phút, vẫn còn sớm, vậy

mà Đới Thời Phi đã đứng đợi, anh ta còn đến sớm hơn tôi.

Tôi thích những người đúng giờ, anh ta còn đến sớm hơn cả người

đúng giờ, tôi càng thích. Tôi vui vẻ chạy đến, nói: “Xin lỗi đã để anh
phải đợi.”

“Không có gì, em có đến muộn đâu, là do anh đến sớm quá thôi.

Anh đã mua được vé rồi, định mua một ít đồ ăn nhẹ nhưng lại
không biết em thích ăn gì, bây giờ cùng đi mua nhé!”

Anh ta thật chu đáo! Tôi khấp khởi cùng anh ta đi mua đồ ăn.

Trước đây, mỗi lần đi xem phim tôi thường thích gặm món cổ vịt,
món này rất cay nhưng ăn thế mới thú vị. Đến lúc cay gần chết
mà được uống mấy ngụm nước ô mai vào bụng thì thật là sảng
khoái! Nước ô mai mát lạnh ở quán bán đồ ăn vặt trước cửa rạp cứ
phải gọi là ngon tuyệt, uống mãi không chán. Mua một cốc to mang
vào trong rạp, nhiều khi uống còn thiếu, uống hết tôi lại bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.