AI LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA AI - Trang 90

Kể cũng đúng, tôi chăm sóc mẹ Đới Thời Phi ốm bao nhiêu ngày

trời như thế nhưng anh ấy không bao giờ nhắc đến chuyện thăm
hỏi, ra mắt bố tôi. Trước đây tôi không để ý đến mấy chuyện này,
giờ đã được bố nhắc nhở.

Khi bà Đới một lần nữa thúc giục tôi qua đó ở vài hôm, tôi đã

khéo léo chuyển lời của bố tôi tới bà, bà vội vàng tỏ ý xin lỗi, nói gia
đình bà tuyệt đối không có ý chậm trễ, chỉ vì lần này sức khỏe của
bà không được tốt nên Đới Thời Phi vẫn chưa thu xếp qua đó chào
hỏi được, đợi cuối tuần này Đới Thời Phi về, bà nhất định sẽ bảo
anh ấy sang nhà tôi ra mắt.

Quả nhiên, Chủ nhật Đới Thời Phi xách quà sang nhà tôi chào hỏi.

Trước đó tôi đã làm công tác chuẩn bị rồi, bảo anh ấy lựa mua

những đồ bố tôi thích: hai chai rượu ngũ lương

(15)

và một cây

thuốc lá Trung Hoa. Về lý mà nói, một người chỉ thích rượu và
thuốc lá như bố tôi nhìn thấy hai thứ này thì mắt phải sáng lên
mới đúng, ai ngờ lão nhân gia tự nhiên lại đổi tính đổi nết, đối với
rượu thuốc thì lạnh nhạt hờ hững, chỉ nhìn chằm chằm vào Đới
Thời Phi, chẳng khác gì hai cái đèn pha, nhìn rất khó chịu, trán Đới
Thời Phi bất giác vã mồ hôi.

Bố tôi chẳng thèm khách khí, nói thẳng vào vấn đề: “Cậu và

con gái tôi biết nhau qua giới thiệu, cậu thấy nó có gì hợp với cậu?
Nói một cách văn vẻ hơn thì là nó có điểm gì khiến cậu rung động?”

“Yên Phiên Phi, cô ấy... con người của cô ấy rất tốt ạ!”

“Con người của nó tốt? Tốt ở điểm nào? Có thể nói cụ thể hơn

không?”

“Cô ấy... tốt bụng, tính tình cũng rất tốt ạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.