AI LÀ KẺ THỨ BA - Trang 58

Một nguy cơ khác trong chuyện tình cảm của chúng tôi cũng xuất phát từ

việc nên hay không nên có con. Cả hai chúng tôi đều thuộc típ người vì sự
nghiệp. Trước khi lấy nhau đã giao hẹn kĩ là "không sinh con", kiên trì đến
cùng. Nhưng giờ đây, đột nhiên tôi nảy ra ý định muốn có con. Tôi cảm
thấy cuộc hôn nhân rỗng như chúng tôi thật ra rất nguy hiểm.

Một gia đình không có con cái, cũng giống như một người đang sống bị

rút mất xương, bị lóc thịt, chỉ còn lại lớp da rỗng, đứng phất phơ ngọn cờ
"tình yêu" hư danh. Nếu chỉ dựa vào "tình yêu", liệu chúng tôi có thể cầm
cự được bao lâu? Huống hồ cái được gọi là "tình yêu" đó, ngày nay càng trở
nên hư vô, xa vời.

Tôi nói ý tưởng muốn có con với chồng, anh ấy vừa nghe thấy đã kịch

liệt phản đối. Tài ăn nói của anh ấy rất giỏi, tôi không nói lại được. Có thể lí
lẽ của anh ấy cũng đúng, nhưng tôi không thể chấp nhận. Là một phụ nữ mà
lại không được quyền làm mẹ, tôi thấy rất đau lòng.

Thế là cuộc sống hôn nhân của chúng tôi chỉ còn lại "cuộc sống vợ

chồng" mỗi tuần một hoặc hai lần, mong manh yếu ớt.

Tôi phát hiện thấy hạnh phúc gia đình giờ thật mỏng mảnh, đã bị thời

gian gặm nhấm từ lúc nào. Hạnh phúc mất đi giờ ở đâu? Liệu còn quay về
được không? Tôi không dám đảm bảo.

Nếu thực sự không thể lấy lại hạnh phúc, vậy hãy để tôi trân trọng tất cả

mọi thứ hiện có, tuy nó ít đến đáng thương.

Trong khi đó chồng tôi dồn tất cả thời gian làm việc. Đi ra khỏi nhà toàn

nghĩ về công việc, trở về nhà rồi cũng vậy, lười nói chuyện với vợ. Do thời
gian gần gũi nhau cứ ít dần, chúng tôi thiếu hụt sự giao lưu. Cả hai đều rơi
vào trạng thái "không có gì để nói".

Nhớ lại hồi yêu nhau, suốt ngày nói chuyện không ngớt, lấy nhau rồi đột

nhiên không có gì đáng nói. Cũng không biết có vấn đề ở chỗ nào. Tôi thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.