AI NÓI VOI KHÔNG THỂ KHIÊU VŨ? - Trang 132

khủng hoảng trầm trọng. Chúng tôi sẽ nỗ lực hết mình để trở về vị trí đứng
đầu trong ngành.

Khi bắt đầu làm việc tại IBM, tôi đã đặt cược một khoản tiền lớn vào

những quyết định và hành động khá điên cuồng trong những tháng làm việc
đầu tiên với mục tiêu bình ổn tổ chức và đây cũng là một nhiệm vụ gian
nan nhất trong toàn bộ sự nghiệp của tôi ở đây. Tôi sẽ có thể gặp sai lầm
trong việc đặt cược này. Điều đó có thể rất đau thương. Tuy nhiên, điều
may mắn ở đây là các vấn đề đều rõ ràng, và những biện pháp “chữa trị”
không quá phức tạp.

Bây giờ, sau gần một thập niên hành động liên tiếp - và với lợi ích từ

việc được tiếp xúc hàng ngày cũng như có mối quan hệ gần gũi với CEO -
tôi có thể nói không chút ngần ngại rằng những diễn biến tiếp theo thậm chí
còn khó khăn hơn. Trong 12 đến 18 tháng đầu tiên, chúng tôi đã giúp cải
thiện tốc độ vận hành, nhưng không có thời gian tổ chức hay tập trung cho
một vấn đề nào đó bởi vì chúng tôi ở trong tình trạng “nước rút”.

Điều tôi muốn thu được trong lần đi dạo thứ hai này trên bờ biển đó là

sau khi tất cả những công việc ban đầu đã được hoàn tất, chúng tôi chỉ tập
trung duy nhất vào điểm bắt đầu. Thời kỳ chạy nước rút đã qua. Một cuộc
chạy đua marathon chuẩn bị bắt đầu.

Mặc dù vấn đề không còn ở tình trạng “sống còn” nữa, nhưng “tài sản

quốc gia này” còn mất khá nhiều thời gian mới có thể ổn định được. Những
diễn biến trong nửa còn lại của thập niên 1990 sẽ quyết định liệu IBM sẽ
vượt lên trên vai trò của một thành viên tham gia đầy đủ - nhưng khá tẻ
nhạt - vào ngành công nghệ thông tin, hay liệu chúng tôi có thể một lần nữa
trở thành một chủ đề “nóng” đối với toàn cầu.

Có rất nhiều tài liệu nói về kết quả của cuộc đua này. Năm 1997, chúng

tôi tuyên bố rằng quá trình chuyển đổi của IBM đã chấm dứt. Trong nội bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.