AI NÓI VOI KHÔNG THỂ KHIÊU VŨ? - Trang 200

lược của chúng tôi và Irving cũng có khả năng gây ảnh hưởng lớn đến
những người không trực tiếp báo cáo cho ông.

Tôi không hề giảm bớt những thách thức mà chúng tôi đã phải đối mặt

khi định hướng lại danh mục đầu tư liên quan đến mạng lưới. Tuy nhiên, tôi
có thể không ngần ngại nói rằng chúng tôi phải thực hiện một công việc lớn
hơn và vất vả hơn nhiều lần đó là thuyết phục khách hàng và đưa ngành
công nghiệp này lên vị trí hàng đầu trong thế giới mạng.

Định hướng cuộc đối thoại

Lần đầu tiên tôi đề cập đến vấn đề này trước công chúng là trước một

nhóm các nhà phân tích của Phố Wall vào tháng 3 năm 1994, vài tháng sau
khi tôi đưa ra “tầm nhìn” chưa được nhiều người biết đến của mình. Tuy
nhiên lần này, thông điệp của tôi không được nhiều người quan tâm.

Tôi đã xây dựng một tầm nhìn chiến lược cho IBM dựa trên sáu “nhu cầu

thiết yếu”. Một trong số những nhu cầu đó là cam kết trở thành đơn vị đi
đầu trong lĩnh vực mà tôi gọi là “thế giới trung tâm mạng” đang ngày càng
phát triển. Đây là một thuật ngữ và lúc đó tôi đã đoán chắc rằng các bản tin
trong ngày hôm sau không đề cập gì đến sự đột phá táo bạo của IBM trong
thế giới máy tính nối mạng. Và quả thật đúng như vậy. Đến mùa thu năm
1995, chính sự tự tin vào chiến lược của mình đã khiến tôi quyết định đưa
máy tính trung tâm mạng (network-centric computer) trở thành nội dung
chính trong tầm nhìn chiến lược của IBM.

Tháng 10 năm 1995, tạp chí Business Week đăng câu chuyện: “Kế hoạch

phát triển của Gerstner: CEO đã có một tầm nhìn. Tầm nhìn đó được gọi là
máy tính trung tâm mạng”. Hai tuần sau, vào ngày 13 tháng 11 năm 1995,
tôi có bài phát biểu chính thức đầu tiên tại trung tâm thương mại Comdex,
Las Vegas. Khi đó, Comdex là trung tâm máy chủ nhất thế giới và nội dung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.