được sự tôn trọng - họ chờ đợi những khoản trợ cấp lớn cùng công việc ổn
định cả đời bởi vì họ đã được tuyển dụng.
Đó là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi. Sau đó, tôi nhận ra rằng
vấn đề thật sự không phải là tất cả nhân viên đều cảm thấy như vậy. Họ bắt
đầu quen với việc không bị ảnh hưởng từ những vấn đề như suy thoái,
chiến tranh giá cả và thay đổi công nghệ. Và phần lớn, thậm chí họ không
nhận ra rằng chính hệ thống khép kín, độc lập của công ty sẽ gây ra nhiều
khó khăn cho họ. Ví dụ, tôi đã bị sốc khi phát hiện ra rằng sự chênh lệch
trong tiền lương - đặc biệt trong những đội ngũ quan trọng như nhân viên
kỹ thuật và bán hàng - của IBM so với của các đối thủ cạnh tranh và trong
ngành nói chung. Những thành viên tận tâm nhất cũng không được trả
lương xứng đáng với công sức mà họ bỏ ra.
“Tôn trọng cá nhân” cũng có nghĩa là nhân viên IBM có quyền làm bất
kỳ điều gì họ muốn, trong khuôn khổ quy định và chính sách nhân sự, với
rất ít hoặc không có nghĩa vụ phải giải thích. Nếu bạn không hoàn thành
công việc và bị sa thải, điều đó có nghĩa là IBM đã không tôn trọng tính cá
nhân của bạn vì công ty không đào tạo để bạn làm tất cả những gì mà quản
lý của bạn yêu cầu. Nếu quản lý của bạn yêu cầu bạn làm việc gì đó và bạn
không đồng ý, bạn có thể lờ đi yêu cầu đó.
Đây là những vấn đề nghiêm trọng. Điều này đã ăn sâu vào văn hóa IBM
trong tất cả các thời kỳ phát triển. Và thách thức lớn nhất là, chúng gắn liền
với những vấn đề liên quan đến con người và công ty - tất cả những điều có
thể phá hủy công ty.
Tiến gần những thách thức
Thực ra, nếu không tìm cách ngăn chặn nền văn hóa nguy hiểm này của
IBM, thì có lẽ tôi sẽ không đề cập chi tiết đến như vậy. Một mặt, tôi có
khuynh hướng thiên về chiến lược, phân tích và đề ra các biện pháp thực