AI NÓI VOI KHÔNG THỂ KHIÊU VŨ? - Trang 93

hai ngày để thảo luận về kết quả hoạt động của các đơn vị và các sáng kiến
của các đơn vị trên toàn thế giới. Tuy nhiên, theo quan điểm của tôi, mục
tiêu hàng đầu là kêu gọi nhóm lãnh đạo cùng hành động hướng tới các mục
tiêu chung - và không hành động như một số nước tối cao của Liên hiệp
quốc. Những cuộc họp này mang lại cơ hội để các nhà quản lý cấp cao gần
gũi nhau hơn và nói: “Tôi vừa có một ý tưởng, nhưng tôi cần sự giúp đỡ
của anh.”

Xây dựng một Hội đồng quản trị mới

Một trong những thay đổi mang tính cách mạng trong những ngày đầu có

liên quan đến Ban Giám đốc. Khi tôi đến đó có 18 giám đốc, trong đó có
bốn người bên trong công ty: John Akers, Jack Kuehler, John Opel (CEO
của IBM trước nhiệm kỳ của Akers), và Paul Rizzo. Tôi nghĩ cơ cấu này
không dễ vận hành bởi có quá nhiều người là người của công ty, đặc biệt
với ưu thế của các nhân viên hiện tại và nhân viên cũ trong Ủy ban Lãnh
đạo đầy quyền lực.

Rõ ràng việc tìm kiếm CEO, những trận “bão táp” của các phương tiện

truyền thông, và sự chỉ trích sắc bén và kéo dài tại cuộc họp thường niên đã
làm tổn thương nhiều thành viên Ban Giám đốc. Tôi lặng lẽ tiếp cận và
thảo luận về vấn đề quản trị doanh nghiệp với một vài thành viên trong số
họ, đặc biệt là Jim Burke và Tom Murphy.

Với sự khuyến khích của tôi, Ủy ban của Ban Giám đốc đã quyết định

thông báo rằng Ban Giám đốc sẽ giảm số lượng để giúp quá trình quản lý
trở nên dễ dàng hơn. Đồng thời, chúng tôi sẽ bổ sung một số người mới
nhằm mang đến những triển vọng mới. Sau buổi thông báo, người ta nhanh
chóng nhận ra rằng việc một số lượng lớn các thành viên Ban Giám đốc
phải về hưu là điều hợp lý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.