ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 1389

*Hồng nhan vị lão ân tình đoạn: Hồng nhan chưa lụi tàn mà ân tình đã

hết.

Hoàng Phủ Thanh Vũ không khỏi nở nụ cười: "Nàng trước kia cũng

không có lo được lo mất như vậy."

Hắn nói trước kia là chỉ Tịch Nhan trước khi mất trí nhớ vài năm, nhưng

mà Tịch Nhan lại lý giải theo hướng là thời gian trước, khi nàng còn chưa
gả cho hắn, nhân tiện nói: "Đó là đương nhiên, bởi vì khi đó, ta cũng không
biết trên đời có chàng, cũng không biết mình sẽ được gả cho chàng, càng
thật không ngờ..." Nàng cũng ngưng không nói gì nữa, dừng một chút mới
nói,"Thất lang, nếu có một ngày, chàng chán ghét ta, chàng cứ thẳng thắn
với ta, nhất định đừng có lặng yên không nói mà bất hòa với ta, được
không?"

Hoàng Phủ Thanh Vũ nhịn không được nhướng mi, giữ chặt chiếc đầu

nho nhỏ của nàng, nói: "Có phải có thai là thích miên man suy nghĩ như vậy
hay không? Từ trước là như thế này, nay lại là như vậy?"

Tịch Nhan đột nhiên bật cười khanh khách: "Chàng không phải muốn

nói với ta chàng định trân ái ta cả đời sao? Vô luận ta biến thành bộ dáng gì,
có bao nhiêu khó coi, trên mặt có bao nhiêu nếp nhăn, chàng cũng sẽ không
ghét bỏ ta?"

"Đúng." Lúc nàng vừa dứt lời, Hoàng Phủ Thanh Vũ liền trầm tĩnh trả

lời một chữ, kiên định lạ thường.

Tịch Nhan ngước mi nhìn hắn, không nhịn được hơi nhếch khóe miệng:

"Ta tạm thời tin tưởng chàng. Nhưng mọi việc, đều phải đợi tương lai mới
nói chính xác được, phải không?"

Hoàng Phủ Thanh Vũ cúi đầu thở dài, đỡ lấy đầu nàng, hôn lên trán

nàng, thấp giọng nói: "Nhan Nhan, nàng có biết hay không, nàng từng dùng
một điệu múa mà khuynh đảo cả thiên hạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.