ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 1402

chuyện này truyền ra, nhưng nàng cũng phải trả giá vì bản thân mình không
biết tốt xấu."

Khóe mắt Lâm Lạc Tuyết chưa khô nước mắt, lại nở nụ cười: "Thiếp

không phải kẻ như thế, thiếp vốn không phải vậy, thiếp cũng có thể gả một
người khác, thiếp cũng có thể hạnh phúc cả đời, nhưng ai khiến thiếo gả
cho người...... Thiếp nghĩ người sẽ đối xử tốt với thiếp cả đời...... Người
đúng là đối xử tốt, tốt như vậy nhưng không có tâm ý, thiếp không cần!"

Nói xong, nàng đột nhiên đứng dậy, thân thể thẳng tắp, nói: "Hoàng

Thượng, ngày đó là thần thiếp phái người ám sát Lăng tần, còn giá họa cho
ba phi tử kia. Nô tì tự biết tội không thể dung tha, không đảm đương nổi địa
vị hoàng hậu cao quý như vậy, bởi vậy thỉnh hoàng thượng hạ chỉ phế truất
thiếp, thần thiếp cam nguyện từ nay về sau ở lãnh cung, vĩnh viễn không
gặp Hoàng Thượng!"

Cùng với một câu cuối cùng, nàng nâng tay lên, chạm tới mũ phượng

trên đầu tượng trưng cho thân phận hoàng hậu cao quý, rồi dùng một chút
lực, cởi mũ phượng ra, sau đó, mạnh mẽ dâng lên: "Hoàng Thượng, thiếp
ám sát nàng ta, dù thành hay bại đều là thiếp thiếu nợ ngài, thiếu nợ nàng ta.
Nay, thiếp thành toàn cho hai người! Hoàng Thượng, ngài vừa lòng chứ?"

Thái độ của Hoàng Phủ Thanh Vũ vẫn bình thường như thể đã sớm dự

liệu được, nhìn thấy thế cũng không kinh ngạc lẫn không bất ngờ, chậm rãi
vỗ vỗ tay, gian ngoài lập tức có người đẩy cửa thư phòng ra, cung kính nói:
"Hoàng Thượng."

Hoàng Phủ Thanh Vũ liếc mắt nhìn Lâm Lạc Tuyết một cái, thản nhiên

nói: "Đem nàng đi, sửa soạn thỏa đáng mọi thứ, rồi đưa nàng hồi cung
ngay."

Lâm Lạc Tuyết chậm rãi xoay người, đi đến trước cửa. Vẻ mặt nàng

lạnh lẽo đến thấu xương, hai tên thị vệ được gọi đứng ở cửa không dám tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.