ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 1419

Đưa mắt nhìn một vòng bốn phía, không thấy Nguyệt Nha Nhi vừa bắt

cóc nàng, Tịch Nhan nhịn không được hỏi: "Muội muội kia của huynh
đâu?"

Nam Cung Ngự chỉ nở nụ cười như có như không nhìn nàng, giống như

không muốn trả lời câu hỏi nàng cố ý nói để chuyển chủ đề, hồi lâu sau mới
lên tiếng: "Chuyện trước đây đã nhớ lại sao?"

Tịch Nhan nhìn hắn, gật gật đầu, lại không biết nên nói cái gì.

Nam Cung Ngự gõ gõ ghế dựa bên cạnh, ý bảo nàng ngồi xuống, mới

nói: "Thế có trách ta không?"

Tịch Nhan có chút ai oán nhìn hắn một cái: "Huynh cho ta thật sự là con

ngốc à? Nếu không phải huynh, ta có thể đã sớm chết rồi."

Nam Cung Ngự mỉm cười như cũ, sau khi trải qua sinh tử, khuôn mặt đã

bớt một nét thiếu kềm chế, lại thêm một phần lạnh nhạt: "Như thế thì ta đã
có thể an tâm rồi."

Trầm mặc hồi lâu, Tịch Nhan mới mở miệng hỏi: "Trận này, huynh còn

muốn tiếp tục đánh sao?"

Hiện nay, tình hình giao chiến giữa hai nước đã càng ngày càng rõ ràng,

theo như lời Hoàng Phủ Thanh Vũ thì lúc này cho dù hắn từ bỏ không
chiếm Đại Sở, quốc gia khác cũng đi xâm lược mà thôi. Tịch Nhan không
biết được Nam Cung Ngự có còn tiếp tục kiên trì trong trận chiến tất bại
này hay không.

Tự nhiên Nam Cung Ngự lại khẽ cười: "Nhan Nhan, muội có tin hay

không, ngay từ đầu, ta đã biết lần này Đại Sở tất phải bại trận rồi."

Tịch Nhan nhìn vẻ mặt hắn nửa thực nửa giả, cuối cùng vẫn gật gật đầu:

"Muội tin. Bằng bản lĩnh của huynh, làm sao có thể không nhìn ra? Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.