ÁI PHI TUYỆT SẮC CỦA THẦN BÍ VƯƠNG GIA - Trang 1460

Tịch Nhan vừa giận lại vừa ủy khuất, Hoàng Phủ Thanh Vũ chỉ nhìn

nàng mỉm cười, nhìn đến mức bên tai nàng đều đỏ bừng cả lên, nàng thẹn
quá đứng bật dậy nhéo mạnh trên đùi hắn: "Có gì đẹp đâu!"

Hoàng Phủ Thanh Vũ đột nhiên cũng đứng dậy, từ phía sau giữ chặt

nàng, vòng tay qua thắt lưng của nàng ôm đến trước gương, kề sát bên tai
của nàng thấp giọng nói: "Nhan Nhan, nàng xem, xứng không?"

Nhan Nhan, xứng không?

Những lời như vậy giống như đã từng quen biết, Tịch Nhan nghĩ nghĩ,

chính là sau khi nàng cùng hắn lần đầu tiên viên phòng, hắn cũng như thế,
ôm nàng đứng ở trước gương, nhẹ nhàng hỏi nàng những lời này.

Thật lâu thật lâu Tịch Nhan không nhìn vào gương, rốt cuộc một lần nữa

lại giương mắt lên nhìn về phía tấm gương trước mặt.

Lại nhịn không được tim có chút đập mạnh và loạn nhịp – trong gương,

đã không phải là bộ dáng của nàng trong trí nhớ.

Nàng còn nhớ rõ trước kia có một lần cẩn thận soi gương, chỉ nhìn thấy

trong gương phản chiếu hình ảnh quỷ mị của mình. Mà nay, nàng dường
như có thể tìm lại được bộ dáng thiếu niên của mình từ trên khuôn mặt –
khuôn mặt vẫn trắng bóng như bạch ngọc, đôi mắt long lanh trong suốt,
những đau thương trên khuôn mặt đã biến mất không còn dấu vết. Hơn nữa
trên đường đi đến Bắc Mạc, bởi vì có hắn làm bạn, nàng ăn uống cũng ngon
miệng, giấc ngủ cũng yên bình, rốt cuộc thân mình không còn gầy đến mức
dọa người nữa.

Lúc này, thân hình đầy đặn, dung nhan không một chút tỳ vết nào, cùng

người đứng phía sau thật cực kỳ xứng đôi.

Tịch Nhan rốt cuộc nhịn không được mím môi nở nụ cười, nghiêng

người ra sau dựa vào trong lòng hắn: "Rất xứng đôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.