ÁI QUẢ TÌNH HOA - Trang 46

- Ông cũng không phải là một thầy thuốc giỏi, đầu óc của ông cũng thật thà
đáng tức cười, có thể ông không biết gì cả.
- Ông nói chúng tôi có thái độ không tốt phải không?
- Phải rồi, tôi nhất định sẽ hết sức giúp đỡ ông.
Người bệnh cười ngất:
- Hay lắm, ông hãy mở cửa thả tôi ra đi, được không?
Phi không ngờ gặp phải chuyện khó giải quyết, chàng chỉ nói:
- Xin lỗi, việc giữ ông tại đây là thân nhân của ông yêu cầu. Tôi chỉ làm
bổn phận khám bệnh, nếu ông có thể xuất viện được thì chúng tôi còn cầm
ông lại mà làm gì.
Sắc mặt tươi cười của bệnh nhân đã biến mất, hắn nói:
- Tui đã biết rõ rồi, bọn các người trong bệnh viện này toàn là bọn chó chết!
Các người đồng lõa ăn hiếp tui, các người toàn là bọn khốn kiếp!
Phi nhìn bệnh nhân với vẻ mặt nghiêm nghị và khoan dung, chàng nói:
- Để chúng tôi khám xem ông quả thật mạnh chưa. Không phải chúng tôi
chỉ biết thâu tiền của thân nhân của các ông, mà phải cố hết sức để phục vụ
cho bệnh nhân.
Bệnh nhân gật đầu nói:
- Được rồi, nếu ông là một thầy thuốc hay, có thể ông sẽ thấy rõ, tui không
hề có bệnh gì cả.
Phi nhìn tên bệnh nhân trên cửa, chàng gật đầu nói:
- Tôi nhớ tên ông là Vương Cách, trưa mai sẽ đến đàm luận với ông được
không?
- Được, tui sẵn sàng chờ ông.
Bỗng nghe tiếng gọi của bệnh nhân phòng kế bên:
- Thầy thuốc, thầy thuốc!
Hoàng Phú Thiên bước đến hỏi:
- Ông gọi chuyện gì?
Người bệnh hét lớn:
- Nơi đây là phòng bệnh hay nơi để nuôi thú vật?
- Ông muốn nói gì, đương nhiên đây là phòng bệnh.
Bệnh nhân lộ vẻ giận dữ, chỉ vào tường nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.