nhau... Bất kể xảy ra chuyện gì, thứ liên kết chúng ta, rất kiên cố, rất kiên
cố, vĩnh viễn vĩnh viễn sẽ không bị đứt đoạn...”
Lời nói của nàng, như một bàn tay vô hình kỳ diệu dịu dàng thắm thiết,
ở trong đêm tối, mềm dịu vuốt ve trái tim nghìn vạn vết thương của Diệp
Tòng Y, những vết thương kia như được kỳ tích vậy, nhanh chóng khép lại,
kết vảy...
Một lúc lâu, Diệp Tòng Y từ từ xoay người lại, xuyên qua hai mắt đẫm
lệ mờ mịt, thấy Trầm Hàn Sanh nhắm hai mắt, khuôn mặt điềm tĩnh, đã an
tường đi vào giấc ngủ.