ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 141

đương đứng đắn, mà không phải là một lòng muốn người ta ở trước mặt
mày thay đổi thái độ, hay chỉ là vì thoả mãn ham muốn cá nhân quái dị.”

Trịnh Duyệt Nhan lười biếng đáp: “Tao không biết, chỉ biết mình hiện

tại với chị ấy tràn đầy hứng thú.”

- Vậy mày sớm nghe tao khuyên, đừng như vậy nữa! – Hà Na có chút

bốc hỏa: “Mày là có ý gì, mọi người đều là bạn bè, cứ tiếp tục như vậy, sẽ
chuyển biến rất tệ. Dù gì mày cũng không phải mặt trời, dựa vào cái gì mà
muốn tất cả mọi người đều xoay quanh chứ!”

Trịnh Duyệt Nhan thấy nàng đột nhiên kích động như vậy, có chút bối

rối: “Mày làm gì vậy? Được một bữa cơm thôi mà mày yêu ai yêu cả đường
đi đến vậy à? Vì chị ấy mà lại dám nói chuyện như vậy với tao?”

- Tao không thích mày như vậy.

- Mày trước kia tao cũng không thích, tao có nói với mày cái gì sao?

- Hà Na nhất thời nghẹn lời, gương mặt theo đó mà đỏ lên: “Nhưng tao

không ăn cỏ gần hang!”

- Thế tao cũng không ăn cỏ gần hang!

* ăn cỏ gần hang: Nguyên văn câu nói gốc là thỏ tử bất cật oa biên thảo

(thỏ không ăn cỏ gần hang),ý chỉ ở trước cửa nhà không nên làm việc xấu,
người xấu cũng không làm việc xấu ở khu mình.

Mắt thấy sắp dẫn đến cãi vã, Hà Na nhẹ nhàng thở dài, giọng điệu chậm

lại: “Mày chưa bao giờ thích loại người như Trầm Hàn Sanh, mày nói chị
ấy ngốc, không thú vị, chị ấy là đầu gỗ, mày nhất định phải vậy sao?”

- Sai! Tao thích loại người như chị ấy, mày nói như thế, chứng tỏ mày

hai mươi mấy năm bên cạnh tao nhưng chưa đủ hiểu tao. – Trịnh Duyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.