ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 229

quấn chặt cha mẹ. – Vương Viễn Trân thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng
đồng thời trong lòng lại cảm thấy thương tâm mất mát, ánh mắt bất tri bất
giác lại trở nên ướt át: “Nhưng con... Vẫn là đứa con gái hiếu thuận của mẹ,
là bé ngoan của mẹ.”

Diệp Tòng Y miễn cưỡng tiếp nhận cách giải thích này, sau một lúc lâu,

còn nói: “Mẹ, mẹ có thể giúp con tìm được cái gì liên quan đến cuộc sống
trước kia của con không?”

Sắc mặt Vương Viễn Trân có điểm thay đổi: “Con cần để làm chi?”

- Mẹ, con muốn tìm về trí nhớ trước kia, con hiện tại cảm thấy trong

lòng trống trơn, như là mất đi cái gì rất trọng yếu. – Diệp Tòng Y cơ hồ có
chút bức thiết nói: “Tiểu học và sơ trung con đều thích viết nhật kí, sau đó
nhất định cũng có viết, còn có ảnh chụp...”

Vương Viễn Trân sốt ruột nói: “Mẹ không phải nói rồi sao, sau khi con

đi làm, thuê phòng ở bên ngoài, đồ đạc ít nhiều đều ở đó, sau lại bị tai nạn
giao thông, cả nhà đều rối ren, ai còn đi quản chuyện này, chờ con khỏe, đã
là chuyện rất lâu sau đó, đi tìm chủ nhà cho thuê, ông ta sớm đem phòng
cho người khác thuê cho, sao còn đồ đạc của con.”

Ánh mắt Diệp Tòng Y trở nên ảm đạm, rất nhanh nói: “Tìm không thấy

thứ gì, tìm người cũng được, lần sau con trở về, con đi tìm bạn học trung
học của con, con nhớ rõ bọn họ, à, không đúng, mẹ nói cấp ba con chuyển
trường, là trường nào? Ừm, là Cửu Trung, lúc trước con ở Tam Trung. Lần
sau con trở về, muốn đến trường Cửu Trung hỏi thăm một chút, đến trường
Đại học của con...”

Ngữ khí Vương Viễn Trân sốt ruột lại lo lắng: “Tòng Y, khôi phục trí

nhớ là chuyện tất nhiên quan trọng, nhưng con không thể miễn cưỡng chính
mình, bác sĩ nói từ từ sẽ được. Ít nhất, ba mẹ và Vân Tuấn luôn bên cạnh
con, không phải sao? Con cũng không mất đi người quan trọng nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.