ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 290

- Nhưng...

- Tôi không muốn cậu đưa tôi xuống, tôi sợ mình sẽ không muốn về. –

Trong ánh mắt Diệp Tòng Y mang theo tia lưu luyến, giọng điệu thập phần
chua xót và bất đắc dĩ.

- Tòng Y. – Trầm Hàn Sanh đỡ cửa, tâm loạn thành một đoàn.

Diệp Tòng Y cười cười, bỗng nhiên ngẩng đầu, hôn lên khóe môi của

nàng một chút, thấp giọng nói: “Hàn Sanh, tôi không biết vì sao chúng ta lại
như vậy, cũng không biết sau này chúng ta như thế nào, nói thật, tôi chưa
nghĩ đến điều gì cả. Tôi chỉ có thể... Nói cho cậu biết cảm giác của tôi hiện
tại, chỉ cần nghĩ đến ngày mai, hoặc về sau vẫn còn cơ hội gặp cậu, lòng tôi
tràn ngập những ảo tưởng ngọt ngào và hi vọng, như thế tôi mới có thể cảm
thấy, cuộc sống thì ra là tốt đẹp như vậy.”

Cửa bị đóng lại, trong phòng cũng khôi phục không khí lạnh lẽo.

Trầm Hàn Sanh đi đến bên cạnh sô pha, nơi các nàng vừa triền miên,

nàng ngồi xuống, bên tai còn vang lên lời nói của Diệp Tòng Y lúc nãy, một
lần nữa nhắc lại câu nói này, nàng vuốt ve khóe môi vừa được cô hôn lên,
mặc dù quan hệ của các cô lúc này không những không biết trước được
tương lai mà còn không hề có hi vọng gì, nhưng cơn sóng cuộn vui sướng
cuộn lên như những mần cỏ vươn lên từ mặt đất ở trong lòng không thể
bùng nổ.

Chiếc ô tô màu trắng chậm rãi rời khỏi cổng khu căn hộ Tử Thanh,

người trên xe vẫn đắm chìm trong ngọt ngào và vui sướng, không phát hiện
ra bên tay phải có một chiếc Lexus màu xanh, đôi mắt quen thuộc mang
theo tia kinh ngạc nhìn ô tô của cô đi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.