ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 425

- Hừ. – Trịnh Duyệt Nhan bất mãn hừ nhẹ, sau đó lại dùng giọng điệu

thương lượng: “Nếu không, chị đổi công việc khác được không?”

- Nhan Nhan, tôi rất yêu công việc của mình.

- Được rồi. – Trịnh Duyệt Nhan đảo mắt, trong lòng tính toán về sau có

cách nào để khiến nàng bỏ công việc bác sĩ không, để có nhiều thời gian bồi
mình.

Trầm Hàn Sanh nào biết ý tưởng lúc này của nàng, sờ sờ tóc nàng, hỏi:

“Em vẫn ở nhà chúng ra, hay đến Tử Duyệt?”

- Em thích ở nhà chúng ta, sau đó chờ chị về. – Trịnh Duyệt Nhan nhìn

nàng, trong mắt tràn đầy ý cười ái muội: “Em cỏn thích chị ở trên giường
muốn em, cảm giác đó đặc biệt tốt.”

Bên mặt Trầm Hàn Sanh lại vụt đỏ, Trịnh Duyệt Nhan buông dao nĩa,

đưa tay vỗ đầu mình: “Ôi, Hàn Sanh nhà chúng ta lại ngượng ngùng.”

- Nói bậy. – Trầm Hàn Sanh nhìn nàng, biểu tình bất đắc dĩ: “Ngoan, ăn

sáng đi.”

Trịnh Duyệt Nhan bỗng nhiên tiến đến, bắt lấy tay cầm nĩa của nàng,

đưa đến trước mặt mình, mở miệng đem miếng trứng chiên vào, trên mặt lộ
ra nụ cười mĩ mãn: “Em thích ăn như vậy.”

- Được rồi, tôi đút cho em ăn. – Trong mắt Trầm Hàn Sanh lộ ra tia sủng

nịch, lại sấn một khối trứng đưa đến bên miệng nàng.

Ăn xong bữa sáng, thấy thời gian cũng đã đến, Trầm Hàn Sanh liền

đứng dậy, chuẩn bị đến bệnh viện, Trịnh Duyệt Nhan đưa nàng đến cạnh
cửa, hai người không tránh khỏi một trận ôm hôn.

- Phải nhớ em. – Trịnh Duyệt Nhan dặn dò bên tai nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.