ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 436

đúng, như đang cố gắng ngụy trang cái gì đó, tuy nhiên nàng lại thấy suy
nghĩ này của mình thực buồn cười, thực ngớ ngẩn. Sau một lát, nàng nhẹ
giọng hỏi: “Duyệt Nhan, em... Em làm sao vậy?”

- Vâng? – Khóe miệng Trịnh Duyệt Nhan giơ lên một tia cười như vô ý:

“Em đâu có sao đâu.”

- Nhưng mà em...

- Hàn Sanh, bạn gái trước kia của chị là người thế nào?

Trầm Hàn Sanh ngẩn ra, biểu tình nhất thời trở nên miễn cưỡng: “Em...

Sao lại đột nhiên hỏi chuyện này?”

Trịnh Duyệt Nhan không còn chút trạng thái uể oải nào như trước đó,

hào quang trong mắt chớp động, thẳng tắp nhìn nàng: “Em chỉ muốn biết.”

- Nhan Nhan, sao lại hỏi chuyện đó? Tôi không muốn nhắc đến cậu ấy,

cũng không muốn nhắc đến chuyện trước kia. – Trầm Hàn Sanh nghiêng
đầu qua một bên.

- Hàn Sanh, hiện tại em là người yêu của chị, em muốn biết chuyện đó,

muốn biết trong lòng chị người đó là người thế nào, hơn nữa, em muốn
nghe lời thật lòng.

Trầm Hàn Sanh thở dài, trầm mặc một lúc lâu, quay đầu, đón nhận ánh

mắt kiên quyết của nàng: “Cậu ấy tốt lắm, rất lương thiện, rất ôn nhu.”

Trịnh Duyệt Nhan cắn môi: “Chỉ như vậy?”

- Cậu ấy... – Trầm Hàn Sanh nhấp mím môi, một tia bi thương thoáng

chốc lướt qua ánh mắt: “Cậu ấy rất đẹp, cũng rất yêu cười, khi cậu ấy cười
rộ lên rất ngọt ngào, giống như... Giống như có thể chiếu sáng toàn thế giới,
có thể đuổi đi rét lạnh trong lòng người khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.