ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 441

Diệp Tòng Y ngẩn ra, cúi đầu nhìn chính mình, cô hôm nay không mặc

trang phục công sở mà mặc một bộ thường phục màu trắng, tôn lên khuôn
mặt trơn mượt, thoạt nhìn có vẻ đầy sức sống, hoàn toàn không nhận ra là
người mẹ đã có con, cứ như thiếu nữ mười tám tuổi, chẳng trách tài xế lại
nhầm cô là SV.

- Không có, cháu đã đi làm rồi.

- Thật là nhìn không ra. – Nói chuyện với mĩ nữ, tất nhiên cũng phải

nam tính, tài xế từ kính chiếu hậu nhìn cô một cái, tò mò nói: “Thế ngày
nghỉ đầu tiên, cháu đến C Đại làm gì? Chẳng lẽ có em trai em gái nào học ở
đó sao?”

- Đó là nơi trước kia cháu học.

- Thì ra là vậy, nghỉ ngơi trở về thăm trường cũ à? Hẳn là năm trước mới

tốt nghiệp nhỉ, cháu học khoa nào?

Diệp Tòng Y đem ánh mắt đang nhìn phía ngoài cửa sổ thu hồi, mi tâm

lộ ra sắc mệt mỏi, nhắm mắt dựa ra phía sau, không trả lời vấn đề kế tiếp
của hắn. Ông chú tài xế hỏi thêm vài câu, không nghe thấy tiếng trả lời,
nhìn cô qua kính chiếu hậu, rốt cuộc cũng biết điều ngậm miệng lại.

Đại học rất lớn, rất đẹp, từ cổng trường một mạch đi vào, nơi nơi đều

thấy tốp năm tốp ba SV, khuôn mặt đều hào hứng tuổi thanh xuân, một
chuỗi hoan thanh tiếu ngữ vang vang. Diệp Tòng Y cảm giác như mình liều
lĩnh xâm nhập vào lãnh địa xa lạ của người khác, mờ mịt, có chút khẩn
trương.

* Hoan thanh tiếu ngữ: Tiếng cười hưng phấn.

Nơi này, thật sự mình từng thuộc về sao? Khoảng thời gian đại học quý

giá của mình, thật sự trải qua ở đây sao? Vì sao mình hoàn toàn không nhớ
ra? Vì sao mình hoàn toàn không có cảm giác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.