ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 459

* Ghế lô: Ghế ngồi thiết kế đặc biệt trong kịch trường, một gian có vài

chỗ ngồi.

Tào Vân Tuấn cùng hai người Xuân Nhã triền miên trên giường lớn một

lúc lâu, mồ hôi chảy đầm đìa, thở hồng hộc, nghỉ ngơi một lúc lâu, Y Lộ
đứng dậy đi vào phòng tắm, Xuân Nhã vừa tắm xong đi ra ngoài, bò lên
giường, nằm trong lòng hắn như một chú mèo, liếm cổ hắn, khẽ cười nói:
“Anh vừa rồi... Thật dũng mạnh, người ta bị anh giày vò gần chết.”

Lời này Tào Vân Tuấn nghe vào tai, tất nhiên vô cùng hưởng thụ, trên

mặt hắn bất giác toát ra vẻ tươi cười, Xuân Nhã ghé vào người hắn, nhẹ
giọng nói: “Sau này... Sau này chúng ta còn có cơ hội gặp mặt không?”

Tào Vân Tuấn híp mắt nhìn nàng: “Em tính giữ mối quan hệ này với

tôi?”

- Đương nhiên, anh trẻ tuổi, đầy hứa hẹn, bộ dạng lại anh tuấn mê người

như vậy, em nghĩ, dù là nữ tử nào đi nữa, nhìn thấy anh cũng đều vui vẻ
kính dâng tất cả. Khi Hứa tổng hôm nay đem anh giới thiệu với chúng em,
em liếc mắt một cái đã động tâm.

Tào Vân Tuấn thấy nàng tuổi trẻ xinh mĩ mạo, nói chuyện cũng rất xuôi

tai, nâng hai má nàng lên: “Tôi cũng rất thích em.”

- Sau này chúng ta có thể gặp nhau không?

- Bà xã tôi vài ngày nữa sẽ về, tôi chỉ sợ mình không có thời gian.

Xuân Nhã giật mình: “Anh rất yêu bà xã à?”

- Đương nhiên.

Trong lòng Xuân Nhã hiện lên một tia thất vọng khó hiểu: “Cô ấy rất

đẹp?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.