ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 477

Không biết vì sao, tôi đột nhiên xúc động muốn tiến lên cho bọn họ vài

bạt tai.

Lần đầu tiên xúc động như vậy, tôi bị chính mình làm hoảng sợ.

Sau lần đó, ấn tượng của tôi về Trầm Hàn Sanh có thay đổi, bởi vì tôi

tình cờ nghe được chuyện về cậu ta. Tôi mới biết được, nhà cậu ta vô cùng
bần hàn, kỳ thi vừa rồi, cậu ta thủ khoa toàn huyện, nên được lãnh đạo Cửu
Trung chiêu đến nơi này học, học phí hoàn toàn miễn phí, nhưng gia đình
cậu ta ngay cả phí sinh hoạt cũng không xoay sở nổi. Mà cậu ta sau khi đến
đây, bởi vì dáng vẻ quê mùa, hơn nữa quanh đi quẩn lại chỉ có vài bộ quần
áo cũ, cho nên thường xuyên bị những kẻ rảnh rỗi sinh nông nổi xem
thường cười nhạo.

Hờ hững, cùng những ánh mắt thế túc để ý đến địa vị xã hội hẳn là

nguyên nhân khiên cậu ta trở nên trầm mắc và quái gỡ, tóm lại là tôi đối với
Cửu Trung có chút thất vọng.

Ngày 20 tháng 9.

Hôm nay tôi đến căn tin trễ một tí, vậy mà đụng phải Trầm Hàn Sanh.

Cậu ta yên lặng ngồi trong góc, trên cơm chỉ có vài cọng rau xanh.

Tôi đoán chắc là cậu ta cố ý đợi khuya mới đến ăn cơm.

Trong lòng đột nhiên có chút buồn, vô cùng khó chịu.

Ngày 30 tháng 9.

Gần đây tôi có chút kỳ quái, dù là ở lớp học hay ở ký túc xá, tôi đều vô

tình hay cố tình muốn gây chú ý với Trầm Hàn Sanh, tôi nghĩ, chắc do tình
trạng gia đình cậu ta, hoặc thấy cậu ta vất vả, nên tôi có chút xúc động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.