ÁI SANH NHẬT KÝ - Trang 479

“Tớ thích câu này của ông ta, cũng rất thích con trai ông ta.” – Tôi

không nhịn được nói thêm: “Tên cậu rất êm tai.”

Cậu ta không nói lời nào, nhìn tôi chốc lát, nhẹ giọng nói: “Tên của tôi

vốn là Hàn Sinh, bởi vì tôi sinh ra vào mùa đông khắc nghiệt.”

“Ừm, nhưng sau đó cậu lại từ mình sửa lại.”

Ánh mắt cậu ta hình như có chút kinh ngạc, gật gật đầu, trầm mặc chốc

lát, nói: “Tên cậu cũng rất êm tai.” Nói xong, quay đầu tiếp tục làm bài.

Tuy rằng tán gẫu ngắn ngủi có mấy câu, nhưng không biết thế nào trong

lòng tôi vẫn vô cùng vui vẻ, giống như ngay cả môn hóa học cũng không
đáng ghét lắm.

Ngày 5 tháng 10.

Sau khi nghỉ hai ngày Quốc khánh, đi học trở lại.

Bố mẹ hỏi nhiều lắm, quan tâm tôi ở trường ra sao, có phải có rất nhiều

nam sinh theo đuổi viết thư tình, quan tâm thầy cô đối với tôi thế nào, bạn
cùng bàn với tôi ra sao, ăn đồ ăn trong trường hay ăn tiệm, ở ký túc xá có
ngủ được không, tôi trả lời từng cái từng cái một, bố mẹ rất vui vẻ, lúc về
trường, bố mẹ làm vô cùng nhiều đồ ăn bắt tôi mang đi, tôi vốn không
muốn mang, nhưng không biết sao lại nghĩ tới Trầm Hàn Sanh.

Trở lại ký túc xá, mọi người cũng đã trở lại, tôi chia một chút đồ ăn cho

họ, mọi người khách khí nhận.

Trầm Hàn Sanh không có ở đây, tôi biết cậu ta nhất định đang ở phòng

học. Tôi thừa dịp họ cũng không có ở đây, cầm mấy bình sữa, mấy hộp
chocolate, còn có một túi đồ ăn vặt linh tinh đặt lên giường cậu ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.